Hạ Tử Phong nhìn người trước mặt, cảm xúc trong lòng liền trở nên rối rắm. Hắn không biết nên gọi người vừa lạ vừa quen kia như thế nào. Nhưng trái tim thôi thúc hắn bước về phía trước.
Bên này Đường Song Nguyệt cũng không biết nên làm gì trước, chỉ đứng trân trân như thể bị hóa đá. Cứ thế cả người nàng liền được bao phủ bởi cái ôm của người khác.
"Ta cứ tưởng mình đã mất nàng rồi. Nhưng ta thật sự không chắc người trước mặt ta đây liệu có phải nàng ấy không.."
"Công tử, ngài nhầm.."
"Ta không muốn nghĩ là mình nhầm vì linh cảm của ta thường đúng. Nếu nàng ấy không muốn nhận, ta chỉ đành chịu thôi."
"Công tử, ngài có chắc chắn ta là người ngài muốn gặp thật không?"
Nàng hoàn toàn có thể đẩy hắn ra nhưng kì lạ thay nàng lại không làm thế. Mùi đàn hương nhè nhẹ quanh quẩn nơi đầu mũi khiến nàng có chút hoài niệm. Đường Song Nguyệt cũng không rõ cảm xúc bây giờ của nàng đối với hắn là gì. Là thương hại, là đồng cảm, là nhớ nhung hay là thích?
Hạ Tử Phong đã ôm nàng một lúc như thể bao nhiêu sự nhớ nhung dồn tất vào vòng tay ấy.
"Công tử, ngài đã thấy thoải mái hơn chưa?" Đường Song Nguyệt cất tiếng làm không gian yên tĩnh bị phá vỡ. Hạ Tử Phong dần buông lỏng đôi tay rồi lùi lại vài bước.
Hắn ngắm nhìn thật kĩ nữ tử trước mặt. Trên khuôn mặt ấy, đôi mắt xanh nổi bật kia như muốn hút hắn vào trong. Hạ Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-coc-bia-mot-bi-mat/2706095/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.