Thời gian này năm ngoái là mình đã thi tốt nghiệp xong rồi đó, lại chuẩn bị những ngày ôn thi đại học. Thật là nhàn rỗi quá đi. Ngày ấy mình có ôn luyện gì đâu, ngoài môn toán ra còn ôn chút chút. Oai thật!
Nhưng bây giờ mình cũng là một sinh viên đại học rồi. Ngày xưa lười học quá thì bây giờ cố gắng để bù lại vậy. Một năm trôi qua thật nhanh. Lại một mùa hè nữa đến, mình đã sắp trở thành sinh viên năm thứ hai rồi đó, nhưng sao vẫn mộng mơ thế nhỉ, chẳng chín chắn lên được tẹo nào. Thế là tốt hay là xấu nhỉ?
Môi trường mới, những mối quan hệ mới. Nhiều chuyện trước đó mình đã quên được, mà không, phải là che giấu đi được mới đúng. Tất cả vẫn lặng lẽ trôi đi, bản thân mình cũng đang trôi theo cuộc sống, vẫn chưa có dấu hiệu gì của sự vấp ngã cả.
Ôi những suy nghĩ ngây thơ ngày đó. Những năm cuối cấp đầy tâm trạng và những rung động đầu đời. Tự hỏi lòng ta đã có lúc ngây thơ đến vậy sao? Con người cứ trải qua tuổi thơ rồi lại mong cứ bé mãi thôi. Thời gian ấy cảm thấy thật khó xử, khó đối mặt với những cảm xúc của chính mình. Vậy mà bây giờ lại thấy nó đơn giản quá, tất cả cũng qua rồi đấy thôi.
Anh bảo ta hãy nhớ lấy ngày 14 tháng 12. Để làm gì nhỉ? Chỉ có hai khả năng. Một là sau này nó sẽ trở thành ngày kỉ niệm quen nhau, hai là, một ngày mùa đông lạnh lẽo..
* *
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chut-tinh/2585037/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.