Giờ lành đã đến, Cố Vị Dịch không biết đã ở chánh điện từ khi nào. Nơi đây được trang trí lộng lẫy và vô cùng trang trọng. Màu đỏ của hỉ sự không thể lẫn vào đâu được.
Cố Vị Dịch ngồi trên ngai vàng chờ đợi, ở dưới là các quan đại thần đang bàn chuyện với nhau.
Cũng có thêm sự góp mặt của các vị phu nhân, tiểu thư và thiếu gia từ các gia đình có chức vị khác.
Cánh cửa rộng lớn được hai lính mở ra, nhìn thoáng qua đã có mấy bóng người đứng ở đó rồi.
Một người đàn ông bước vào, đó chính là phụ thân của Khúc Tiểu Đàn, gương mặt ông tràn đầy sự phúc hậu, y phục màu đen nhánh có đính vài họa tiết đơn giản.
Tiếp theo chính là phụ mẫu của Khúc Tiểu Đàn, bà mỉm cười vui vẻ, y phục màu xanh đậm được dệt từ lụa tơ tầm đắc tiền, nhưng lại vô cùng giản dị, khoác tay chồng mình đi vào.
Tất cả hướng mắt ra cửa, cuối cùng cũng đợi được.
Một mảnh vải lụa đỏ khẽ bay qua bậc thang, chiếc hài màu đỏ được thêu hình hoa hồng lộ rõ, nữ tử bước vào, trên đầu còn có miếng vài màn che màu đỏ.
Cố Vị Dịch không thể rời mắt, ngay khi vừa thấy nàng bước vào liền gấp gáp đi xuống.
Cả hai đi trên thảm đỏ, được rải đầy những cánh hoa hồng thơm ngát.
Phía sau Khúc Tiểu Đàn là mười sáu người hầu bao gồm cả A Nha, người nha hoàn từ nhỏ của nàng.
Tiếng vỗ tay hòa cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chut-tinh-yeu-danh-cho-han/2979610/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.