"Đồng Đồng, sao anh lại ngẩn người?" Một tiếng mèo kêu kéo Mục Đồng khỏi trạng thái lơ đãng quay về hiện tại.
Ngưu Ngưu quen đường quen nẻo nhảy từ bên ngoài vào phòng Mục Đồng, vẫy đuôi đi đến bên giường, vừa ngáp vừa cọ tới cọ lui dưới chân Mục Đồng, thỉnh thoảng dùng đầu cọ nhẹ mắt cá chân cậu.
Có lẽ vì là đứa nhỏ nhất nhà, so với mấy anh em mèo hoang khác, tính cách của con mèo bò sữa này khá ngây thơ, cũng rất bám người.
Mục Đồng lấy lược cho thú cưng mới mua ra, ngồi trên sàn nhà chải lông cho mèo con.
"Hôm nay anh được người khác tỏ tình." Cậu nói với mèo con: "Là con trai."
Ngưu Ngưu ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên hỏi với vẻ cực kỳ tò mò: "Meo, anh ấy đẹp trai không?"
Mục Đồng gật đầu: "Đẹp trai lắm."
"Vậy hai anh ở bên nhau rồi hả?"
"... Chưa."
Có lẽ Dịch Nhiên cũng biết anh hơi đường đột, nhưng đã làm tấm gương tốt thì sẽ kiên quyết không thay đổi.
Muốn theo đuổi cậu là sự thật, nhưng đó là sự theo đuổi đơn phương. Dịch Nhiên không yêu cầu cậu trả lời vội, cũng không ép cậu phải cho anh câu trả lời tương đồng, tất thảy cứ thuận theo tự nhiên là được.
Mục Đồng ôm Ngưu Ngưu lên, nâng nó lên cao: "Anh nói với em là anh được một người cùng giới tỏ tình, chẳng nhẽ em không thấy kỳ lạ chút nào à?"
Ngưu Ngưu giơ hai vuốt, quơ quào trong không trung: "Anh nhìn cái con mèo Tiểu Hắc phản bội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chut-ngot-ngao/3388888/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.