Trong khoảnh khắc khi giọng anh truyền vào màng nhĩ, thậm chí Mục Đồng còn thoáng nghi ngờ thính lực của mình. Cậu đứng tại chỗ với vẻ mặt ngơ ngác, một lúc lâu sau mới phát hiện nước trong bình đã đầy tràn ra ngoài.
Cậu cuống cuồng tắt công tắc máy lọc nước, Dịch Nhiên thấy vậy thì thuận tay chộp lấy khăn giấy trên bàn đưa cho cậu.
Mục Đồng khẽ nói "cảm ơn", cậu rút hai tờ khăn giấy, vội vàng lau sạch nước trên tay.
Chịu sự tác động từ quả ngư lôi nước sâu khi nãy của Dịch Nhiên, bây giờ cậu vẫn chưa bình tĩnh lại. Mục Đồng ngẩng đầu nhìn Dịch Nhiên, trong mắt đượm vẻ căng thẳng và nghi ngờ.
Những lời khi nãy là đang an ủi cậu ư?
Sau đó suy nghĩ này lại bị Mục Đồng phủ định, với tác phong làm việc của Dịch Nhiên, anh sẽ không tùy tiện nói đùa những chuyện như thế này với cậu.
"Sao đột nhiên anh... nói với em chuyện này?"
Đột nhiên ư? Chắc vậy.
Dịch Nhiên không phủ nhận, anh nói thẳng: "Ừ, kìm nén lâu lắm rồi, đột nhiên không muốn kìm nén nữa."
Lời của anh ngắn gọn tường minh, nhưng thông tin cần phải giải thích trong câu không ít, Mục Đồng cảm thấy hình như não mình bị đơ mất rồi.
Máy pha cà phê reo âm báo đã xong việc, Dịch Nhiên thuần thục bấm vào tay cầm để chiết xuất Espresso, được một ly Americano nóng.
Dù ngoài hành lang người tới người lui, nhưng có vẻ mọi người đều không để ý tình huống bất ngờ phát sinh bên phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chut-ngot-ngao/3388886/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.