Cuối tuần mọi người đều nghỉ, người đến chơi kịch bản cũng nhiều hơn, hầu hết là học sinh từ 10 đến 20 tuổi.
CR cũng ồn hơn bình thường, lúc Mục Đồng vào tiệm, Dịch Nhiên đang đứng trên hành lang nói chuyện với hai cô bé.
Dù đứng ở góc độ của người quan sát cũng có thể thấy rõ, lúc hai cô bé nọ nói chuyện với Dịch Nhiên, một sự chờ mong nào đó ánh lên trong mắt.
Trai đẹp được chào đón là chuyện thường tình, nhất là kiểu trưởng thành trầm ổn như Dịch Nhiên, tính cách còn hơi cool ngầu nữa.
Lúc nhận ra cửa chính bị ai đó mở ra, Dịch Nhiên dùng khoé mắt liếc một cái. Sau khi nói chuyện với hai cô gái một lúc, anh kết thúc cuộc trò chuyện bằng cách thức khéo léo, đi về phía Mục Đồng.
Chào hỏi đơn giản với Dịch Nhiên xong, Mục Đồng ngó nghiêng trái phải một hồi nhưng không tìm thấy bóng dáng Mỹ Mỹ.
Như hồi trước, nhóc chó đó vừa nghe thấy tiếng bước chân Mục Đồng là đã sớm phấn khởi phi như bay qua chỗ cậu, chẳng nhẽ hôm nay nhóc không ở đây?
Thế là Mục Đồng hỏi: "Hôm nay Đa Đa không đến ạ?"
"Nó đang ở trên lầu." Dịch Nhiên nói: "Chơi với bạn của nó."
Mục Đồng đang định hỏi cậu có thể lên đó không, thì bỗng nhiên lầu hai truyền đến một tràng sủa bén nhọn, âm thanh ồn ào hết sức, nghe chừng có lẽ đến từ hai chú chó khác nhau.
Tiếng sủa ngày càng to, khách khứa có mặt đều dần im lặng, không kìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chut-ngot-ngao/3388862/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.