Bầu trời dần chuyển về xám xịt sau màu đỏ cam của hoàng hôn. Sau khi ăn tối, cô chú họ Lâm dắt tay nhau rời khỏi nhà để đi gặp đối tác.
Đỗ Quân Viễn như lời hứa dẫn Minh Tuệ đi uống trà sữa. Lâu lâu vẫn thế, chàng trai trẻ thường mua đồ ăn vặt và những món quà be bé cho đứa em nhỏ. Tình cảm dần thân thiết hơn cả anh em ruột thịt.
Chỉ còn chưa đầy một ngày là Quân Viễn sẽ chuyển đi, cậu định bụng sẽ dành trọn buổi tối hôm nay để đi chơi cùng Minh Tuệ. Vì Quân Viễn là con út trong gia đình, chị lớn lại đi nước ngoài du học nên cậu cũng giống cô bé này, chỉ có một mình.
Hai "chú-em" ngồi trong tiệm trà sữa thoáng đãng ở gần nhà. Như mọi lần, Minh Tuệ uống ly trà sữa đầy ú ụ trân châu, còn mượn điện thoại của Quân Viễn để chơi game.
Mặt khác, thiếu niên không có gì làm, rảnh rỗi chống cằm nhìn quanh. Cửa tiệm này đã gắn bó với cậu bốn năm trời. Bản thân không thích đồ ngọt nhưng vẫn phải miễn cưỡng để đi cùng Minh Tuệ. Cậu chép miệng, cười mỉm, bất lực vì cái tính nuông chiều và cả nể của mình.
Đang lạc lối trong những suy nghĩ vẩn vơ, Quân Viễn vô tình nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, ngồi ngay sau lưng của Minh Tuệ.
Là mẹ của cô bé? Bà đang ngồi cùng môt người đàn ông lạ mặt. Chàng trai trẻ ngồi thẳng dậy, tròn xoe mắt. Chẳng phải cô chú Lâm nói là cùng nhau đi gặp đối tác hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chu-mot-em/3318094/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.