Tiếng còi cấp cứu dồn dập lập tức đưa Joo Won vào bệnh viện....mọi thứ như đã được chuẩn bị từ trước...các bác sĩ nhanh chóng cấp cứu cho JooWon...ngay cả ông quản gia già cũng đã có mặt ở đó...
- Bác Choi...mọi có chuyện gì xảy ra vậy? Sao Joo Won lại như vậy? -Mion Jae nói bằng giọng hốt hoảng.
- Xin tiểu thư đừng lo, cậu ấy sẽ không sao đâu...
- Không sao ư? Lúc nãy cháu đã nhìn thấy những viên thuốc....chúng lànhững viên thuốc giảm đau...trước đây Joo Won đã từng dùng chúng....Cậuấy nói với cháu là đã phẫu thuật thành công cơ mà...sao giờ vẫn phảidùng loại thuốc ấy?
- Đúng là cậu ấy đã phẫu thuật thành công nhưng người ta phát hiện ratrong dạ dày cậu ấy có một khối u...và nó đang phát triển rất nhanh...
- Không thể nào.....
- Tôi đã khuyên cậu ấy tiếp nhận xạ trị....nhưng cậu ấy nói cho cậu ấy một tháng gì đó....
Một tháng ư...?Đến lúc này Min Jae mới nghĩ lại những lời Joo Won nói..." hãy ở bên tôi nhé...chỉ một tháng thôi..."
Một tháng là quãng thời gian còn lại sao? Một tháng để yêu và đượcyêu...Min Jae không biết nên nói gì lúc này... vừa giận lại vừa hối hận về tất cả. có lẽ vì cô bé đã quá quan tâm đến cảm giác của bản thân màquên đi những người bạn quan trọng bên cạnh. Môt Tae Sun luôn lo lắngbảo vệ cho cô, một Joo Won ân cần dịu dàng luôn lắng nghe...vậy mà giờđây tất cả đều đang dần dần rời xa cô bé.
- Bác Choi...bác nói dối cháu đúng không...Joo Won sẽ không sao đâu...chỉ cần cậu ấy phẫu thuật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cho-tat-ca/728471/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.