Đặt vào tay Min Jae chiếc khăn… Joo Won ngồi xuống trước mặt cô bé nhẹ nhàng lau đi vết máu khô trên tay cô….
- Tae Sun sẽ không chết đúng không?
- ……………………..-Joo Won không nói gì…chỉ nhẹ nhàng lau đi vết máu…
- Cậu ấy sẽ không sao……đúng không?
- Uhm….cậu ấy sẽ không sao đâu…tên nhóc chỉ biết lo cho người khác đó sẽ không chết đâu…
- Đều là tại tôi…nếu không phải cậu ấy đến gặp tôi thì cậu ấy sẽ khôngnhư vậy…nếu cậu ấy không quen biết tôi thì cậu ấy cúng sẽ không nhưvậy….không…tôi không nên học ở trường này……
- Min Jae ah….-Lời của Joo Won ngắt lời Min Jae khi cô bét bật khóc….đâykhông phải là lần đầu tiên cậu thấy cô bé khóc…nhưng có lẽ đây là lầnđầu cậu thấy cô bét hoảng sợ như vậy….Cô bé không khóc to lên, chỉ đơngiản là hai hàng nước mắt cứ chào ra trên gương mặt lo sợ ấy….
- Cậu ấy sẽ không sao…tôi đã nói rồi…cậu cứ nói “nếu như”…. “nếu như”, cứ hối hận như thế, thì chúng ta đều không nên ra đời….đúng không….Tae Sun sẽ bình an…cậu ấy không nhờ tôi cứu cậu để cậu ngồi đây khóc nhưvậy…cậu phải mạnh mẽ như Min Jae hàng ngày và tin vào cậu ấy chứ…..-JooWon xoa tay lên đầu Min Jae, giờ đây chỉ còn cách đó để cô bé bớt lo sợ…
- Ai là người nhà của Han Tae Sun….
- Cháu là bạn học cùng lớp của cậu ấy….
- Chúng tôi cần sự có mặt của người nhà cậu ấy….
- Có gì bác sĩ cứ nói với cháu, cháu sẽ chuyển lời lại gia đình cậu ấy.
- Chúng tôi đã kiểm tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cho-tat-ca/728467/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.