Sau hơn 1 tháng nói dối mẹ rằng ra nước ngoài chơi cuối cùng thì Tae Suncũng trở lại Đông Phong Tự. Mọi thứ vẫn vậy chẳng thay đổi gì ngoài việc có thêm vài trợ lý cho bà Jin Hye.
Cộc…cộc…cộc
Tae Sun đẩy cửa bước vào, mẹ cậu đang làm việc, dáng vẻ chuyên nghiệp và ánh mắt tham vọng đầy quyền lực của bà nhiều lúc khiến cậu phải run sợ. Tháo cặp kính ra bà chậm rãi nói với Tae Sun.
- Con về rồi sao?
- Vâng, vì không khí ngoài đảo tốt nên con ở lại đó hơi lâu.
- Vết thương….không sao chứ?
Tae Sun chột dạ, cậu quay mặt qua phía bà Jin Hye….
- Đừng tưởng mẹ không biết, cả tháng qua con đang ở đâu, làm gì mẹ đều biết.
- ……
- Lúc mẹ hay tin con bị bắt thì mọi chuyện đã quá muộn, con đã được cô bé đó đưa vào bệnh viện. Vì biết quá rõ về bản tính của con nên mẹ khôngra mặt.
- Con xin lỗi….
- Tae Sun à……-bà ôm Tae Sun vào lòng và vỗ nhẹ vào lưng cậu.
- Con biết đấy, mẹ chỉ còn mình con, con mà có mệnh hệ gì thì mẹ cũngkhông sống nổi. Đừng bao giờ rời xa mẹ nữa. Hãy ở nhà dưỡng thương đi,mẹ sẽ mời bác sĩ tốt nhất về nhà, nên con không cần phải đi đâu cả.
Cậu ngậm ngùi gật đầu đồng ý, cậu cần xa Min Jae một thời gian để xácđịnh lại tình cảm của mình và nhân cơ hội này có lẽ cậu nên để Min Jaecó thời gian suy nghĩ về tất cả…
……….
……….
Tae Sun ra viện, Min Jae quay trở lại với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cho-tat-ca/728462/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.