Mấy tuần sau đó, Diệp Lam Phi không đến tìm cô nữa. Tưởng rằng anh ta đã chán trêu đùa mình, từ giờ trở đi sẽ được yên ổn nên tâm trạng nàng tốt hơn hẳn, hiệu suất làm việc cũng cao hơn trước nhiều. Hai ngày nữa là Quốc Khánh, nhân viên trong công ty được nghỉ ba ngày, bắt đầu từ ngày mai, cũng tốt, cô cũng muốn nghỉ ngơi một chút, làm việc nhiều như vậy, cô là ma cà rồng còn thấy mệt mỏi, không hiểu sao những con người yếu ớt kia lại có thể chống chịu được, thật may, vừa lĩnh lương xong, lần trước ăn thử thức ăn của con người (thực ra là bị ép nhưng ta quyết định giữ lại chút thể diện cho nàng nên đã sửa lại) thấy cũng ngon ngon, thảo nào họ cứ ăn những thứ này mà không thích uống máu, thì ra là bị mê hoặc rồi (cho xin đi! cô bị mê hoặc thì có, vả lại họ không phải ma cà rồng như cô đâu, họ là con người, con người đó! Hiểu chưa?- Chưa hiểu!!!)
=_=
Thức ăn ngon vậy lần này phải thử tiếp mới được!
Dù sao Diệp Lam Phi cũng buông tha cô rồi, lần này coi như ăn mừng đi! ^^
Ngày nghỉ đầu tiên, cô ngủ một mạch tới 9 giờ sáng, sau rồi chạy xuống quán ăn ở phía đối diện nhà gọi liền một bàn bảy tám món, dùng sức càn quét như bão cấp 1 mà xử lý hết chỗ thức ăn trên bàn=_= trong con mắt kinh ngạc của những người xung quanh...ăn xong lại chạy về lăn ra ngủ, ôi ôi, Diệp
Thị không phải là đã bóc lột sức lao động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cho-dung-duoi-anh-mat-troi/115004/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.