🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dành tặng những độc giả yêu mến Dương Dương.

Người ấy nói, lần đầu chúng tôi gặp nhau, tôi đã hét về phía người ấy, Tránh ra, anh chắn hết ánh sáng của em rồi!

Có chuyện đó à? Tôi cười, không ngờ rằng mình cũng từng hung hăng như vậy…

Trong trí nhớ của chính mình, tôi chỉ còn là một cái bóng an tĩnh, chỉ biết dõi theo người ấy. Tôi là một kẻ đầu gỗ, trốn tránh ẩn nấp, không biết cách biểu đạt.

Mà những ký ức liên quan đến người ấy, từng giây từng phút, đều cực kỳ rõ nét.



Vẻ mặt lạnh lùng, không chút biểu cảm nhìn tôi, Cười cái gì? Có gì đáng cười đâu? Sau đó, chính người ấy lại cười rộ lên, mắt ngọc mày ngài (1). Nắng chiều ngày đó, chiếu xuống người ấy thành cái bóng nhàn nhạt, hắt trên người tôi.



Nhẹ nhàng xoa đầu tôi, giọng nói ngang ngược, Cất tiền đi. Anh mua cho em ăn. Tôi nhìn người ấy, lần đầu tiên nghĩ, mình có thể ỷ lại một người.



Cánh tay không còn độ ấm, bàn tay người ấy lặng lẽ siết lấy tay tôi. Người ấy cũng hoảng sợ, nhưng không run rẩy chút nào. Bàn tay kia che đi ánh mắt tôi, khiến nước mắt của tôi có thể mặc sức tuôn trào. Bàn tay kia nắm lấy tay tôi, Dương Dương, nắm lấy tay anh, sẽ không nhìn thấy gì nữa…Từ đó về sau, trong giấc mộng của tôi, luôn xuất hiện bàn tay đẹp đẽ khiến tôi an tâm ấy…



Tiếng hét phẫn nộ xen lẫn tiếng mưa rơi xuống nắm đấm, Đừng nhìn anh bằng ánh mắt đó! Không được nhìn anh như thế! Không được nhìn!

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chan-cham-dat/1216286/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.