Tôi đột ngột bỏ tay ra, liếc mắt nhìn cậu ta lần nữa, gương mặt đẹp trai của Khuất Dã vẫn lộ rõ vẻ bực bội, bất mãn hất hàm hỏi: "Cậu nói cái gì?"
Thế mới phải chứ! Câu đáng yêu kia chắc chắn tôi nghe nhầm.
Khuất Dã không hiểu gì trợn mắt nhìn tôi, tôi cười gượng hai tiếng, vuốt phẳng cổ áo bị tôi túm lại hồi nãy.
"Quần áo nhăn nhúm mà vẫn đẹp trai ghê ha, muốn đẹp trai ch.ết người hả?"
Ngón tay tôi không cẩn thận chạm vào cổ cậu ta.
[Cậu ấy khen mình đẹp trai kìa."
???
Tôi thảng thốt ngẩn đầu nhìn gương mặt âm trầm kia.
Điên rồi hả?
Khuất Dã tự chỉnh lại y phục, nhìn tôi từ trên xuống dưới rồi hỏi: "Cúp học à?"
Tôi thành thật gật đầu.
Cậu ta vừa đi ra ngoài vừa nói: "Không chạy theo Trần Giang, lại học đòi cúp học cơ à?"
Tôi sửng sốt, sao cậu ta biết Trần Giang?
Hơn nữa...
Tôi chỉ lên đầu tường: "Không phải cậu muốn trèo vào à?"
Bị tôi nói toạc ra, Khuất Dã tức tối trừng mắt nhìn tôi, hung dữ nạt nộ: "Mắc mớ gì tới cậu, giờ tôi cứ muốn đi ra đấy thì làm sao?"
"À thì..."
Tôi mê mang ngơ ngác đi ra khỏi trường, tiện tay sờ lên đầu, sờ thấy một mảnh lá khô.
Chẳng lẽ... lúc nãy cậu ta muốn lấy lá khô xuống giúp tôi chứ không phải muốn đánh tôi?
Khuất Dã đi theo sau lưng tôi, ra đến đường cái thì chuồn mất.
Tôi chờ nửa ngày trời cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cham-la-say-dam-hai-cham-la-dam-ngay/2721063/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.