Cho nên lần đầu tiên La Chẩn nghe Lý Phong ngâm tụng thơ của tiểu họa sư, liền có tâm tư này, mà Chử Hồi cũng không làm hắn thất vọng, sau đương nhiên phải xưng huynh gọi đệ.
Hắn cũng không có mang Chử Hồi trực tiếp đi hoa lâu, mà là về La phủ trước, hai người ở thư phòng trì hoãn một ít thời gian mới vội vàng chạy đến thơ hội.
Thái dương lặn xuống, người lao động bên ngoài lục tục trở về nhà, chỗ sâu trong hẻm lại vừa mới bắt đầu sinh hoạt sáng lạn.
Hoa lâu, chỗ ngợp trong vàng son, khó được học đòi văn vẻ một lần, tùy ý có thể thấy được thư sinh công tử ngâm thơ câu đối, thỉnh thoảng vài vị cổ giả cũng tham dự.
Sau khi vũ nương ở trên đài vừa múa vừa hát mở màn, Đào Ngọc Nhiễm ôm đàn hạc đi ra, một khúc trúc phong, uyển chuyển mà du dương, thanh phong rừng trúc, sửa lại tà âm nhóm vũ nương vừa tấu trên đài, làm người thanh minh.
"Cấp chư vị thỉnh an, hôm nay chủ đề là: Hoa, thơ và họa tác đều có thể, thời hạn một nén hương, tiền thưởng, theo lệ hoàng kim trăm lượng" Đào Ngọc Nhiễm đơn giản giới thiệu rồi xuống đài, dư quang khóe mắt liếc đến La Chẩn, ý vị trong mắt không nói mà rõ, chủ đề ' hoa ' là ý của người nọ a.
Thơ hội quy tắc rất đơn giản, quay chung quanh chủ đề làm thơ, hoặc làm từ, hoặc vẽ tranh, ưu tú sẽ thắng, hương tro từng chút rớt xuống, thời gian giây lát liền qua, cuối cùng là vài vị lão học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cai-tieu-hoa-su/1421653/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.