Hoa lâu cửu huyện, một nhã gian trên lầu, La Chẩn vẫy lui hạ nhân, nhìn thoáng qua Tiền Túc giống như môn thần đứng sau Đào cô nương, hắn rũ mi, làm lơ ánh mắt khiến người không thoải mái kia: "Đào cô nương có chuyện không ngại nói"
Đào Ngọc Nhiễm xoay người chỉ vào giấy vẽ: "La công tử cẩn thận nhìn một cái, nét mực là mới"
La Chẩn không ngu ngốc, hắn còn thực thông minh, được Đào Ngọc Nhiễm nhắc nhở liền phản ứng, lòng hắn cũng có suy đoán: "Đúng vậy, Tiểu Họa Sư kia trong nhà chỉ có một đôi mẹ con, chưa từng thấy người khác"
"Như vậy Chử Sở chính là một người trong hai mẹ con kia, nếu không thì cũng cùng Tiểu Họa Sư kia quan hệ gần gũi, có lẽ......" Nói đến một nửa, hai người liếc nhau, thâm ý không nói cũng biết.
Tiền Túc thấy hai người mắt đi mày lại, oán hận nói: "Đào cô nương cần gì phiền toái, ta cho người đi vây nhà của Tiểu Họa Sư kia lại, còn sợ tìm không thấy người vẽ tranh?"
"Tiền công tử thật là, Tiểu Họa Sư kia ỷ vào vài câu thơ, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, nên cho hắn nhìn một cái" Lý Phong ở một bên hát đệm.
La Chẩn híp mắt, tầm mắt đảo qua bọn họ hai cái, không nhanh không chậm nói: "Quân tử lấy lễ đãi người, trước không nói tranh kia, chỉ nói hai đoạn thơ này, Lý huynh cùng Tiền huynh nào có thể so"
"Ngươi...... Ai nói ta kém, còn nữa, ngươi chỉ nói đến người khác, còn chính mình đâu" Tiền Túc vẻ mặt khinh thường trừng La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cai-tieu-hoa-su/1421645/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.