Đoàn người tiếp tục tìm đến nơi phát ra tín hiệu cầu cứu tiếp theo.
Bình thường khi một đội ngũ tiến vào hẻm núi, chỉ nào chắc chắn có thể giải quyết mục tiêu thì họ mới động thủ. Nếu họ vẫn bị mắc kẹt trong tình huống này, thì có nghĩa là bọn họ có lẽ đã gặp phải dị thú có dị năng đặc biệt hoặc dị thú giỏi ẩn nấp.
Hoắc Doãn có kinh nghiệm phong phú, hành động cẩn thận, dọc đường đi đã loại bỏ không ít nguy hiểm, nhưng khi bọn họ tìm được nơi phát ra tín hiệu thứ hai, thì lại không khỏi có chút lo lắng.
Đó là một thung lũng hẹp và quanh co, sâu khoảng vài trăm mét, với những vách đá dựng đứng và lởm chởm, dưới đáy thung lũng có dòng nước chảy xiết, đây là loại địa hình rất bất lợi cho chiến đấu. Nơi này là địa bàn chủ yếu của các loại dị thú như Vân Văn Mãng Tích, Địa Phục Long, Tuyền Cơ Điệp, Thiểm Cốt, Thiền Chu, trong mùa giao phối, mỗi loại dị thú chiếm cứ một phương, thoạt nhìn có vẻ yên ổn, nhưng thực chất lại ẩn giấu nguy cơ chết người.
Đám người Hoắc Doãn đứng trên đỉnh thung lũng nhìn xuống, chỉ thấy trên vách đá mọc đầy một mảng cây lùn và dây leo, một luồng khí lạnh cuồn cuộn lướt qua, khiến tóc của bọn họ bị thổi bay tán loạn.
Vị trí phát tín hiệu là ở giữa vách đá, Tháp Lệ thả linh quỷ do cô ấy luyện chế xuống dưới đó thăm dò tình huống. Ai ngờ, khi linh quỷ xuống dưới đó, chưa đến mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cai-bug-chi-muon-song-sot/2583968/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.