Xong Bạch Diệc Phi lại cười khẽ với mọi người một cái, nói: “Cứu Linh Linh”.
Nói xong, cả người anh “ầm” một tiếng ngã vật xuống đất.
Bạch Diệc Phi cảm thấy rất mệt, mệt đến nỗi chớp mắt cũng đủ làm cho anh cảm thấy mất hết cả sức lực.
Mà vào lúc anh ngã xuống, anh nhìn thấy những người xung quanh mình, mỗi gương mặt đều vô cùng quen thuộc với anh, mà trên mỗi gương mặt ấy đều là sự lo lắng cũng sốt ruột, đồng thời bọn họ đều đang chạy về phía anh.
Anh ngã trên đất.
Nhìn như thể là đã ngất xỉu nhưng thực ra anh vẫn còn ý thức.
Anh biết anh bị mọi người đưa lên xe cấp cứu đi đến bệnh viện.
Anh còn biết mình đã được đẩy vào trong phòng mổ, sau đó bác sỹ tiêm một mũi thuốc tê cho anh, sau đó thì anh mới hoàn toàn mất đi ý thức.
…
Gương mặt của bác sĩ phụ trách điều trị cho Bạch Diệc Phi đầy lo lắng nói: “Tất cả các cơ quan trên người ông chủ đều đang suy kiệt, không thể tìm được cách để ngăn lại, đây là tình huống mà trước giờ chúng tôi chưa từng gặp phải”.
Bạch Vân Bằng nghe thấy những lời này, bất giác siết chặt nắm đấm, ông đang cố gắng hết sức để đè nén cảm xúc của chính mình.
Bác sĩ lại nói: “Tình huống này rất hiếm gặp, quá trình của những căn bệnh khác gây ra hiện tượng lão hoá của các cơ quan xảy ra rất nhanh, nhưng quá trình của anh ấy lại rất chậm, chậm đến mức khó mà có thể phát hiện ra”.
“Nhưng mà… dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-buoc-len-tien/1696342/chuong-1066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.