Giọng Bạch Diệc Phi nhàn nhạt nói: “Cô nói đi”.
Chung Ngọc Đình lập tức nói: "Sư phụ, anh có thể ở lại nhà hàng của chúng tôi làm bếp trưởng hay không? Anh yên tâm, tiền không phải là vấn đề, tôi sẽ trả anh tiền lương gấp đôi, cũng có thể chia lợi nhuận của nhà hàng cho anh, anh thấy thế nào?”
Bạch Diệc Phi: "...".
Nhóm ba người Bạch Diệc Phi người nọ nhìn người kia.
Bạch Diệc Phi bất đắc dĩ, bọn họ đến đây để tặng tiền cho Chung Ngọc Đình, thế nào mà bây giờ còn phải tặng luôn cả người thế này?
Chung Ngọc Đình nhìn bộ dáng của bọn họ, cho rằng mình đã ra giá thấp, bèn nói thêm: “Hai mươi phần trăm lợi nhuận”.
Lúc này, nhân viên phục vụ bước vào trong bếp hét gọi: “Bà chủ, lại có khách rồi”.
Chung Ngọc Đình thấy vậy thì hoảng hốt không thôi, lập tức nói bằng giọng nhờ vả: “Sư phụ, ba mươi phần trăm! Có được không?”
Nói dứt, không cho Bạch Diệc Phi kịp có cơ hội từ chối, cô ta lập tức nói: “Đưa thực đơn cho tôi”.
Sau đó Chung Ngọc Đình đi ra khỏi bếp.
Trong phòng bếp, chỉ còn Bạch Diệc Phi ba người quay ra nhìn lẫn nhau.
Sau đó Lý Tuyết không nhìn được bật cười "Phụt" một tiếng. Bạch Diệc Phi hờ hững liếc mắt qua nhìn, Lý Tuyết mới cố gằng kiềm chế lại, sau đó trêu chọc nói: “Hay là, chúng ta ở lại đây đi?”
Bạch Diệc Phi không khỏi dở khóc dở cười: "Vợ...".
Lý Tuyết cười nói: “Thật ra lúc anh nấu ăn, rất đẹp trai”.
Bạch Diệc Phi không khỏi mỉm cười, nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-buoc-len-tien/1695878/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.