Chương trước
Chương sau
Gì cơ? Tặng cho vợ rồi?
Người anh em à, đó là thẻ thăng cấp chủ tịch liên minh doanh nghiệp đấy! Làm sao có thể xem nó như món quà tặng đi một cách tuỳ tiện như vậy chứ?
Mà đưa nó cho vợ mình thì đương nhiên cũng không có gì sai.
Diệp Hoan kinh ngạc nhìn thoáng qua Lý Tuyết, sau đó gã nghiến răng nghiến lợi nói: "Bạch Diệc Phi, đây là lúc bầu chủ tịch liên minh doanh nghiệp, chứ không phải là ngày để anh đi lấy lòng vợ mình!"
"Hơn nữa cho dù vợ anh có thẻ thăng cấp thì cô ấy cũng không đủ sức ngồi lên vị trí chủ tịch liên minh doanh nghiệp đâu. Tại sao lại lãng phí thẻ thăng cấp như thế hả?"
Phùng Tiên Tiên cũng chỉ vào Bạch Diệc Phi rồi lớn tiếng nói: "Bạch Diệc Phi, anh tới đây để gây rối hả? Lấy lòng vợ mình thì cũng nên chú ý trường hợp, đây không phải là nơi để anh tới quấy rối vô cớ!"
Khi bọn họ nói điều này thì tất cả mọi người đều gật đầu, mọi người cảm thấy những gì Diệp Hoan và Phùng Tiên Tiên nói quả là có lý.
Bạch Diệc Phi đã có một thẻ thăng cấp, tại sao anh lại mua thẻ rồi tặng cho người có cơ hội không lớn như thế cơ chứ? Nếu Diệp Hoan và Bạch Diệc Phi mỗi người một tấm, vậy bọn họ sẽ có cơ hội giành được tấm thẻ dư còn lại!
Nói trắng ra thì vẫn suy nghĩ vì lợi ích của mình mà thôi.
Lý Tuyết nghe thấy thế thì không vui, những người này có quyền gì mà nói chồng cô như vậy?
Vì vậy Lý Tuyết cũng đứng lên: "Chồng tôi không gây rối một cách vô cớ, anh ấy tặng thẻ thăng cấp cho tôi, điều ấy chứng tỏ rằng anh ấy yêu tôi, đồng thời anh cũng có năng lực mua nó".
"Nếu có bản lĩnh thì mấy người có thể đấu giá!"
"Không có năng lực đứng ra đấu giá thì đừng có ở đó chỉ vào người khác mà nói bậy! Cẩn thận tự vả vào mặt mình đấy!"
Sau khi Lý Tuyết nói xong thì còn khịt mũi kiêu kỳ, hơn nữa cô có khuôn mặt rất xinh đẹp nên càng khiến lòng người ngứa ran.
Mọi người nghe xong đều không khỏi im lặng, đồng thời cảm thấy Lý Tuyết nói có lý, trong lòng cũng nghiêng về Lý Tuyết.
Đây là sự quyến rũ của cái đẹp mà!
Bạch Diệc Phi kinh ngạc nhìn Lý Tuyết, nói thật đây là lần đầu tiên Bạch Diệc Phi thấy Lý Tuyết nói ra những lời kiêu ngạo như vậy, hơn nữa mục đích là để bênh vực anh.
Tư thế của Lý Tuyết làm cho tim Bạch Diệc Phi đập thình thịch, bây giờ anh chỉ nóng lòng muốn hôn Lý Tuyết một cái, vợ anh thật sự tuyệt vời!
Khuôn mặt Diệp Hoan và Phùng Tiên Tiên lập tức tối sầm lại.
Phùng Tiên Tiên trừng mắt nhìn Lý Tuyết, sắc mặt có chút méo mó nói: "Mấy người... một lũ không biết xấu hổ!"
Dường như không có từ ngữ nào có thể diễn tả được hành vi vô liêm sỉ của Bạch Diệc Phi và Lý Tuyết.
Sắc mặt Diệp Hoan u ám, gã hung hăng nhìn Bạch Diệc Phi: "Bạch Diệc Phi, không phải anh thật sự muốn bỏ ra số tiền gấp đôi để đấu giá tấm thẻ về thật đấy chứ? Tôi khuyên anh nên nghĩ cho kĩ, nếu như anh ra giá lần nữa thì sẽ không còn gì đâu!"
Bạch Diệc Phi chỉ hờ hững nhún vai: "Có thể khiến anh không thoải mái thì cho dù tiêu hết tiền tôi cũng sẽ vui vẻ!"
“Anh!”, Diệp Hoan chán nản nói.
Bạch Diệc Phi không phải không sợ hãi, Diệp Hoan muốn báo thù nên cũng không dám bỏ ra quá nhiều tiền để chơi một trận, nếu dốc sạch tiền thì lấy cái gì báo thù?
Phùng Tiên Tiên tức giận không chịu được, cô ta nắm lấy cánh tay của Diệp Hoan: "Chồng à, nếu bọn họ đã không biết xấu hổ như vậy thì anh hãy để bọn họ biết ai mới là người giàu nhất đi!"
Diệp Hoan nghiến răng, gã không lên tiếng, dường như vẫn còn đang do dự.
Bạch Diệc Phi cười tủm tỉm: "Vậy thì cứ tới xem! Chủ tịch Diệp tiếp tục ra giá đi!"
"Dù sao tôi cũng không quan tâm, tôi đã tiêu nhiều như vậy, cũng không ngại chi thêm một chút nữa".
"Phụt!"
Mọi người đều nôn ra máu.
Không ngại chi thêm một chút nữa? Bằng đó mà gọi là một chút hả?
Đó là hàng tỷ đấy!
Phùng Tiên Tiên tức giận đến mức kéo Diệp Hoan một cái: "Chồng, anh còn chần chừ gì nữa? Đã bị hẫng tay trên một lần rồi, chẳng lẽ lại để Bạch Diệc Phi cướp mất một lần nữa sao?"
Diệp Hoan lạnh lùng kéo tay Phùng Tiên Tiên xuống: "Câm miệng!"
“Chồng!", Phùng Tiên Tiên nhìn Diệp Hoan với ánh mắt không thể tin được.
Diệp Hoan hừ lạnh một tiếng, anh nhìn thoáng qua Bạch Diệc Phi rồi cứ thế ngồi xuống.
Mọi người đều ngạc nhiên.
"Không ra giá nữa hả?"
"Không thể nào?"
"Chẳng lẽ lại định đưa thẻ thăng cấp cho Bạch Diệc Phi sao?"
Bạch Diệc Phi khẽ nhướng mày, xem ra Diệp Hoan không có ý định theo tiếp, nếu thì anh chỉ cần 2 tỷ đã giành được thẻ thăng cấp rồi.
Lý Tuyết mỉm cười với Bạch Diệc Phi, sau đó hai người ngồi xuống.
Phùng Tiên Tiên thấy thế cũng đành phải ngồi xuống, nhưng trong ánh mắt tràn ngập vẻ không cam lòng, tấm thẻ đầu tiên đã bị lấy đi, thẻ thứ hai không thể tiếp tục bị cướp mất được!
"Chồng à! Sao anh không theo tiếp? Bạch Diệc Phi chưa chắc đã có nhiều tiền như vậy!", Phùng Tiên Tiên bất mãn chất vấn.
Diệp Hoan lạnh lùng nói: "Tập đoàn Thuỷ Tinh có tài sản ít nhất chục tỷ. Vừa rồi Bạch Diệc Phi lại chỉ bỏ ra năm tỷ. Em cho rằng hắn ta có tiền để đấu giá cũng chúng ta không?"
Phùng Tiên Tiên ngạc nhiên: "Làm sao có thể chứ? Tập đoàn Thuỷ Tinh sao lại có nhiều tài sản như vậy?"
Diệp Hoan chỉ liếc cô ta một cái, gã cũng không giải thích gì.
Phùng Tiên Tiên muốn nói gì đó, nhưng vì thái độ của Diệp Hoan nên cuối cùng chỉ đành im lặng!
Lúc này Hứa Xương ở trên sân khấu kiềm nén lại tâm trạng vui sướng của mình, anh ta ho nhẹ một tiếng thông báo: "Vậy tấm thẻ thăng cấp thứ hai này cũng thuộc vệ chủ tịch Bạch Diệc Phi của tập đoàn Thuỷ Tinh".
Dứt lời thì những tràng pháo tay lại vang lên.
Tuy nhiên tiếng vỗ tay lần này không dữ dội như lần trước, đồng thời trong lòng mọi người cũng có vẻ không cam lòng, nên tiếng vỗ tay cũng tương đối có lệ.
Bạch Diệc Phi bình tĩnh đi lên đổi hai tỷ để lấy tấm thẻ thăng cấp, sau khi xuống thì lập tức đưa cho Lý Tuyết.
Lý Tuyết ngây ra, cô ta không chắc chắn hỏi lại: "Thật sự đưa cho em hả?"
“Đương nhiên rồi, anh đã nói thì phải giữ lời", Bạch Diệc Phi cười: “Vợ à, chúng ta sắp trở thành đối thủ rồi!”
Lý Tuyết nghe vậy thì hờn dỗi liếc mắt nhìn anh, sau đó cô hào phóng nhận tấm thẻ thăng cấp này.
Vương Lâu ở một bên bất lực nói: "Có vui không?"
“Vui", khóe miệng Bạch Diệc Phi nhếch lên, không chỉ lấy được hai tấm thẻ thăng cấp, mà còn khiến cho Diệp Hoan chịu thiệt hai lần, không thể không vui được.
Vương Lâu nở nụ cười gượng gạo: "Nhưng chúng ta sắp hết tiền rồi!"
“Không sao, từ từ kiếm lại, ai biết được đời này kiếm được bao nhiêu!”, Bạch Diệc Phi xúc động nói.
Vương Lâu thở dài, cũng không nói tiếp nữa.
Tiếp theo Hứa Xương lấy ra thẻ thăng cấp thứ ba: "Giá khởi điểm của thẻ thăng cấp thứ ba là hai tỷ".
Sau khi nói xong thì Hứa Xương đặc biệt nhìn chằm chằm Diệp Hoan: "Đây là thẻ thăng cấp cuối cùng. Những người muốn có nó thì nên trân trọng cơ hội cuối cùng này".
Mọi người cũng nhìn về phía Diệp Hoan, sau đó lại nhìn về phía Lý Tuyết và Bạch Diệc Phi, sợ rằng lần này hai người họ sẽ lại gây chuyện tiếp.
Diệp Hoan thầm quắc mắt nhìn Hứa Xương, quả nhiên giá khởi điểm của thẻ thăng cấp thứ ba là hai tỷ!
Phùng Tiên Tiên lập tức giữ chặt Diệp Hoan: "Chồng à, nhanh đấu giá đi!"
Diệp Hoan giơ tấm biển lên với vẻ mặt nặng nề: "2,1 tỷ".
Sau khi Diệp Hoan ra giá thì không có ai mở miệng, rốt cuộc không còn ai có đủ khả năng đấu giá nữa.
Nhưng điều này không có nghĩa là bao gồm Bạch Diệc Phi.
"Ba tỷ".
"Mẹ nó!"
"Quả nhiên lại ra giá tiếp!"
"Trời ạ, anh ta còn có tiền hả?"
Diệp Hoan đã chịu đựng đến cực hạn: "Bạch Diệc Phi! Anh muốn cái quái gì hả?"
Phùng Tiên Tiên đứng dậy chửi bới: "Bạch Diệc Phi! Anh muốn làm gì? Chẳng lẽ anh còn muốn lấy cả ba thẻ thăng cấp hả? Tôi nói cho anh biết, chúng tôi sẽ không để cho anh thành công đâu!"
Nói đến đây thì mọi người không khỏi không im lặng.
Nếu Bạch Diệc Phi thật sự có được ba thẻ thăng cấp thì đương nhiên Lý Tuyết sẽ giành cơ hội này cho Bạch Diệc Phi, cuối cùng cũng chỉ có một người thăng cấp, vậy lần tranh cử này còn ý nghĩa gì nữa!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.