Edit: Ry
"Bạn cùng nhà?"
Andy có chút hoài nghi liếc Tô Dục Chu, lặp lại một lần nữa bằng tiếng quốc tế.
Sau khi thấy cậu gật đầu, hắn hơi nghiêng đầu suy nghĩ, rồi bỗng hỏi: "Cậu đang theo đuổi người ta à?"
Nếu không thì pheromone Omega trên người cậu không thể nào nồng đến mức độ này được, chắc chắn hai người họ đã phải làm chuyện thân mật nhất.
Tô Dục Chu đờ ra, suy nghĩ một hồi, không phản bác câu đó của hắn. Quan hệ của cậu với Túc tiên sinh có hơi phức tạp, không tiện giải thích với người ngoài.
Mà Andy thì lại ra vẻ thấu hiểu gật gù.
"Cố lên nhé Tô! Quả dừa của cậu đỉnh lắm! Omega sẽ thích."
Tô Dục Chu chớp mắt, lại nghe được câu quả dừa rất đỉnh, cứ cảm thấy buồn cười thế nào. Cậu không khỏi hỏi: "Anh nói quả dừa đỉnh, ý là nói pheromone của tôi hả?"
"Ui chao, đúng rồi."
Andy đánh tay lái, vẫn còn có chút sợ sệt mà đáp: "Pheromone của cậu đỉnh lắm đó, quýt nhỏ của tôi chỉ có thể run rẩy."
Pheromone của Andy có mùi quýt.
Tô Dục Chu không mấy nhạy cảm với pheromone, thậm chí còn không phân biệt được sự khác nhau của ABO, chỉ cho là hắn đang khoa trương ví von.
Cậu bỗng nhớ ra điều gì, lại nói: "Ba của bạn tôi cũng có pheromone vị quýt."
"Ồ?"
Andy lập tức bị dời lực chú ý: "Vậy bạn cậu thì sao? Pheromone của cậu ta có mùi gì?"
"Cậu ấy là vị chanh, Alpha vị chanh."
"Ui ---"
Andy hít sâu một hơi, sau đó phát ra tiếng nuốt nước miếng.
Hắn có phần đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-be-a-ngot-ngao-nhu-vay-co-ai-ma-khong-yeu/920069/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.