“Mẹ.”
Tô Dục Chu thấy Tô Lan mở cửa thì tươi cười chào bà, nhưng Tô Lan đang ở trạng thái rung chấn không hề để ý tới cậu.
Bà cẩn thận quan sát Túc Khiêm.
Người đàn ông này tóc đen mắt đen, ngũ quan thanh tú điển trai, cao hơn 1 mét 9, dáng người không thua kém gì người mẫu hàng đầu, lại thêm trang phục giản dị khiêm tốn mà vẫn khó giấu sự cao quý…
Cho dù là Tô Lan thì cũng không soi ra được điểm nào để chê.
Nhưng, cái người này khác với bé O trong tưởng tượng của bà không chỉ là nhiều bình thường đâu!
Cái cậu này không phải là Alpha thật à?
Thế mà còn cao hơn cả bà!
Trời ơi một Omega cao hơn bà, cao hơn cả con trai bà!
Cõi lòng Tô Lan giống như biển dậy dông tố, nhưng dù bà có không muốn tin thế nào thì vẫn có thể ngửi được mùi pheromone Omega cao cấp nhàn nhạt trong không khí.
Mà lúc này, giờ phút này, đứng ở trước cửa, ngoài người đàn ông mà con trai ngoan của bà mang về đây thì không có người thứ ba.
Nhưng săm soi một hồi, Tô Lan bỗng thấy mặt của quý ngài Omega này, hình như trông quen quen?
Bà không khỏi rơi vào hồi ức.
Ngay khi bà sắp nhớ ra rồi, từ sau lưng bỗng truyền tới một giọng nam vô cùng dịu dàng:
“Lan Lan? Chu Chu về rồi sao?” Là chồng đang ở trong phòng hỏi bà.
Lúc này Tô Lan mới ý thức được mình đã nhìn Omega của con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-be-a-ngot-ngao-nhu-vay-co-ai-ma-khong-yeu/2047720/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.