Tô Dục Chu sửng sốt: "Dạ?"
Tô Lan không đầu không đuôi nói một câu như vậy làm cậu rất bối rối.
Tô Dục Chu cau mày cẩn thận nghĩ lại, cảm thấy hình như mình cũng đâu có gây chuyện gì.
Thế là ngập ngừng đáp: "Hồi đầu tuần con có công bố game mới."
Tô Lan ồ một tiếng, hỏi tiếp: "Ngoài cái đó ra?"
Cách thức tra hỏi kiểu này thật sự khiến cậu nghĩ hoài không ra, Tô Dục Chu không khỏi kiểm điểm lại bản thân, càng thêm dè dặt.
Đột nhiên, trong đầu bỗng lóe lên gì đó, cậu chợt nghĩ ra, quay đầu nhìn về phía nhà ăn.
Đừng bảo là mẹ đã biết chuyện của mình với Túc Khiêm nhé?
Tô Dục Chu cảm thấy trái tim chìm xuống, đầu óc cũng trở nên trống rỗng, không ngừng xuất hiện một loạt câu hỏi...
Sao mẹ lại biết? Biết những gì rồi?
Sự im lặng của cậu lại đổi lấy một tiếng thở dài nặng nề của Tô Lan, bà nghiêm nghị nói:
"Tô Dục Chu, tôi thật sự quá thất vọng về anh."
Lời này của bà khiến Tô Dục Chu ngẩn ra, sau đó cái mũi không khỏi chua chua.
Mặc dù cậu không thân thiết với người mẹ Alpha có tính cách mạnh mẽ, luôn thích bắt cậu tắm chung để bồi dưỡng tình cảm này như với ba Tô, nhưng thật sự trong lòng vẫn rất kính trọng bà.
Khi còn bé, để có được yêu thương và sự công nhận của bà, Tô Dục Chu vẫn luôn cố gắng học thật giỏi, cố gắng làm một đứa bé ngoan nghe lời trong mắt ba mẹ.
Lúc ấy kí ức kiếp trước của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-be-a-ngot-ngao-nhu-vay-co-ai-ma-khong-yeu/2047667/chuong-29.html