Edit: Phong | Beta: Long Nhi
Kể từ khi Đường Nhật Minh gia nhập vào nhóm người Triển Chiêu, cơ hội để Đinh Nguyệt Hoa tiếp cận Triển Chiêu càng thêm ít. Có lúc nàng và Triển Chiêu vừa mới ở riêng được một chốc, Hàn Chương đã tới nói có chuyện cần tìm Triển Chiêu. Mà Triển Chiêu chẳng nói nhiều hơn một câu đã đi theo Hàn Chương; còn không thì chính là cái tên Đường Nhật Minh cả người mặc toàn đồ đen kia vội vàng chạy tới lôi tuột người đi mất. Mỗi lần hỏi nguyên do, Đường Nhật Minh đều lạnh lùng trả lời: “Triển Chiêu cần phải nghỉ ngơi nhiều! Sư tỷ đã nói, nếu như y trở về mà thiếu mất một sợi tóc thì nhất định sẽ tìm ta hỏi tội.” Lý do cực kỳ chính đáng, cho nên Đinh Nguyệt Hoa chỉ có thể nhịn đầy một bụng tức, đổi qua dùng cách liếc mắt đưa tình. Không may, Triển Chiêu vẫn theo thói quen chìm vào trầm tư nên những ánh mắt này đều bị y bỏ qua. Những lúc đó, Đường Nhật Minh sẽ luôn nhân lúc không có ai chú ý, nhếch miệng nở một nụ cười không nóng không lạnh, khiến người ta khó mà nắm bắt.
Về phần Triển Chiêu, từ sau khi Đường Nhật Minh gia nhập cũng không có biến hoá gì. Nhưng nếu cẩn thận để ý sẽ nhận ra những lúc y trầm mặc suy nghĩ, tuy rằng vẫn chất chứa bi thương như lúc trước, nhưng lại luôn dùng ánh mắt phức tạp mà quan sát Đường Nhật Minh. Chỉ là, sau khi quan sát một hồi, y lại lộ ra một nụ cười tan nát cõi lòng. Hàn Chương không chú ý tới Triển Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong/83857/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.