Edit: Phong | Beta: Long Nhi
Tháng tám, hoa quế nhẹ nhàng đưa hương. Tiết thu vàng, gió mát hiu hiu. Qua Trung Thu, khí trời càng lúc càng hợp lòng người. Nghỉ ngơi hơn ba tháng, Bạch Ngọc Đường đã nếm qua đào trong rừng, uống xong rượu Lê Hoa Bạch chôn dưới gốc cây đào nọ, thuận tiện mang theo Triển Chiêu “dạo chơi khắp nơi” trên Hãm Không đảo, thỉnh thoảng còn ôm Miêu Nhi nhà mình đi ngâm suối nước nóng, cuộc sống rất dễ chịu. Bất mãn duy nhất, chính là vì Triển Chiêu lấy lý do thương trên người Bạch Ngọc Đường chưa khỏi hẳn, thế nào cũng không chịu đồng ý yêu cầu đi Giang Nam của hắn. Thật vất vả, vết thương trên người đã tốt lắm rồi, tâm mạch bị tổn thương của Triển Chiêu cũng dưới diệu thủ của Lô đại tẩu mà khôi phục, chỉ có mái tóc trắng kia, phải chờ tới Đoan Ngọ năm sau, hái được “Hoàn Nhan” mới có thể hồi phục. Vì vậy Bạch Ngọc Đường lại quấn lấy Triển Chiêu, muốn y cùng đi Giang Nam. Trước là bởi vì muốn giúp Triển Chiêu hái thuốc, mà bây giờ là muốn cùng Triển Chiêu du ngoạn Giang Nam. Mặc dù có chút tiếc nuối không thể giúp Triển Chiêu hái thuốc, nhưng đi Giang Nam vẫn có thể cùng nhau đi. Hơn nữa Giang Nam tháng tám có một phong vị khác, Bạch Ngọc Đường đã sớm muốn tới đó cùng Triển Chiêu. Chỉ là lúc trước Triển Chiêu công vụ bề bộn, không thể dứt ra một chút rảnh rỗi. Mà nay Triển Chiêu đã từ quan, có thời gian, Bạch Ngọc Đường đương hiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong/1970410/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.