“Ngày 8 tháng 3: Cuối cùng cũng tới ngày này. Tôi đặc biệt đeo lên một chiếc túi chéo vai màu đen, còn ghim lên một chiếc ghim bạc hình chiếc lá mà tôi đã mua một tháng trước —— nếu Phàn Mộng thực sự mơ thấy những giấc mộng xuân đó, thì hắn sẽ sinh ra cảm giác thân quen, và tôi mua chiếc ghim này cũng là để xây dựng loại ảo giác này: Đầu tiên, để Phàn Mộng nghĩ rằng phân tâm học(*) có thể giải thích tất cả các giấc mơ kỳ lạ của hắn, mang lại cho hắn một loại cảm giác an toàn, khiến hắn cho rằng tình hình hiện tại có thể giải thích được bằng lý trí.
Từ những kinh nghiệm trong giấc mơ, tôi biết rằng đẩy hắn vào tình cảnh tuyệt vọng ngay từ đầu là không tốt: Phàn Mộng rất nhạy cảm, linh hồn rất yếu ớt, rất dễ dàng rơi vào tình trạng hoảng loạn vì một ít dấu vết còn sót lại —— đây là ấn tượng hắn đã cho tôi ở trong giấc mơ.
Vì vậy, trước hết tôi cần phải cung cấp cho hắn một lối thoát, để hắn an tâm một chút, rồi sau khi hắn lơi lỏng, tôi lại cho hắn một sự kích thích lớn hơn nữa, hắn sẽ giống như một người đang chết đuối, muốn vơ lấy một khúc gỗ một cách bừa bãi, thì lúc này tôi sẽ lợi dụng lúc hắn yếu ớt nhất xâm nhập vào cuộc sống của hắn.
Tôi đã không còn muốn nghĩ về lý do tại sao mình phải có được hắn, tôi chỉ cảm thấy mình cần phải làm như vậy, là “hắn” ủy quyền cho tôi đi làm chuyện này, trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-xuan/1352058/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.