“Ngày 1 tháng 3: Cuối cùng tôi cũng chịu đựng qua được tháng 2. Tôi đã trải qua tháng 2 hai mươi lần trong cuộc đời, nhưng chưa từng có một tháng 2 nào dài đến như thế. Trải qua tháng đó, tôi đã có ba đến bốn giấc mơ mỗi đêm, hầu như tất cả đều liên quan đến Phàn Mộng. Trong mơ, Phàn Mộng cười với tôi, giận tôi, chơi cùng với tôi, triền miên với tôi…… Quá nhiều giấc mơ ngọt ngào khiến mỗi lần tôi đi học nhìn thấy Phàn Mộng, liền muốn tránh hắn, nhưng lại cũng muốn tiếp cận hắn. Thứ tự của các giấc mơ rất hỗn loạn, và tôi nghĩ rằng nó được chia thành hai loại.
Một là những giấc mơ sẽ xảy ra, tất cả những giấc mơ này đều là cuộc sống của Phàn Mộng, vào thời điểm đó, hắn bắt đầu mơ thấy tôi mỗi đêm, thế là trong cuộc sống hàng ngày của hắn đã xuất hiện rất nhiều sự rối loạn khác nhau. Tôi đã nhìn thấy trong một số giấc mơ, hắn ở trường đại học trung văn Hương Cảng, rơi vào trạng thái sụp đổ nói chuyện với Joe qua điện thoại.
Cuối cùng tôi đã hiểu tại sao hắn lại viết “muốn đánh bại địch ta thì không được tránh mặt Sở Triệu Xuân” ở dòng nhật ký đầu tiên, đó là bởi vì mỗi lần hắn nhìn thấy tôi trong “hiện thực” (cái gì là hiện thực?),thì ban đêm sẽ không mơ thấy tôi nữa.
Trong giấc mơ của hắn ở hai tháng đầu, Phàn Mộng vẫn nói chuyện với tôi hàng ngày, cuối cùng hắn đã “chữa khỏi” cho chính hắn, xa cách tôi, và chúng tôi đã trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-xuan/1352056/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.