Editor: Lạc Cửu
Sau khi Mục Từ rời đi, cuộc sống của Tần Kỳ thiếu đi một chút lạc thú, đương nhiên sẽ bắt đầu cảm thấy bất mãn.
Tần Phong vẫn còn đang ở cữ, Lãnh Nhiên sắp lâm bồn không thích hợp để làm chuyện đó, thân thể Cố Lan bụng đã rất lớn, không thể làm cho hắn tận hứng, hắn đã thành thói quen mỗi ngày miệt mài sinh hoạt, hiện tại để cho hắn cấm dục chẳng phải là muốn lấy cái mạng nhỏ của hắn hay sao, không bằng lại tìm một người mới cùng hắn vài ngày. Vừa vặn bên người đã có sẵn một người, Tần Kỳ di chuyển suy nghĩ vào trên người đệ đệ bảo bối của Tần Phong. Hắn đã sớm nhìn ra tiểu tử này có một chút ý tứ đối với hắn, chỉ là ngại thân phận của bản thân nên không dám nói ra khỏi miệng. Tần Thái chính là một thiếu niên, huyết khí phương cương, chỉ cần thêm một chút dụ dỗ thì y sẽ theo hắn thôi.
Hắn biết Tần Thái thích đến hoa viên ngắm trăng, cố ý vào lúc này đi đến hoa viên, cùng nhau thưởng thức với y. Chuyến đi này, ngắm trăng là giả, thưởng hoa cúc mới là thật. Ánh trăng quá mức mờ nhạt, làm bầu không khí giữa hai người càng thêm ám muội. Hai người lại có tình cảm lẫn nhau nên càng khó kiềm chế, dần dần quấn quýt lấy nhau. Dưới ánh trăng, hai người nằm trong bụi cỏ thoả thích hoan ái. Tần Kỳ hơi dùng một chút thủ đoạn, lập tức tháo gỡ sự ngượng ngùng của đóa hoa nhỏ này.
Tình hình sau đó, Tần Thái bắt đầu sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-xuan-tuy-tam-so-duc/1306324/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.