Nếu Tần Kỳ đã có ý muốn tìm một tình nhân, đương nhiên sẽ không thể không làm một số việc. Nhưng nam nhân ở Hi thành hầu như hắn đều đã xem qua một lần, không tìm được một người làm cho hắn cảm thấy hợp mắt.
Cố Lan phải xử lý việc buôn bán của Thưởng Cúc lầu, thường thường phải về lầu một chuyến. Có lúc Tần Kỳ cũng sẽ cùng y trở về, hai người ôn lại một phen yêu đương vụng trộm lúc sung sướng.
Có một đêm, hai người vừa khéo trò chuyện về loại hình Tần Kỳ yêu thích, Tần Kỳ thuận miệng nói rằng ba vị phu nhân đều quá chủ động, mình bây giờ muốn tìm một nam nhân thích từ chối ngượng ngùng. Cố Lan nghe xong cảm khái: “Thì ra phu quân thích chơi đùa với loại nam nhân thích từ chối ngượng ngùng, sớm biết thế thì trước đây ta đã làm khó dễ chàng.”
Hai người trêu đùa một hồi, Cố Lan bỗng nhiên đưa tay chỉ dưới lầu, cười hỏi: “Chàng nhìn xem thử người dưới lầu thế nào?”
Tần Kỳ thuận theo ngón tay của y vừa nhìn, đúng là một mỹ nam cực kỳ hiếm thấy.
“Không tồi!”
“Đây chính là tài tử nổi danh ở Giang Nam, biết là chàng sẽ thích. Người này tên là Mục Từ, xuất thân dòng dõi thư hương, loại ngốc tử mọt sách này cũng không phải đơn giản là có thể cưa tới tay, nhất định có thể thỏa mãn nguyện vọng bị người kháng cự của chàng.”
Cố Lan không sợ trời không sợ đất, việc duy nhất y sợ chính là Tần Kỳ không vui vẻ. Chỉ là một con cháu nhà giàu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-xuan-tuy-tam-so-duc/1306321/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.