Âm thanh rên rỉ của tiểu quan này còn không làm thiếu gia êm tai, vậy mà lại dám nói xằng bậy là hồng bài của nam quán.
Nghe âm thanh ám muội truyền ra từ trong phòng, Tần Kỳ nhàm chán oán thầm. Lúc thiếu gia làm việc cùng người khác, người giữ ở ngoài cửa luôn luôn đều là hắn, nghe mãi thành thói quen đến bây giờ cũng không có cảm giác gì nữa. Hơn nữa tiểu quan đang phát ra tiếng rên rỉ hiện tại cũng không phải loại hình hắn thích, đẹp thì đẹp, nhưng lại có vẻ nữ khí.
Mặc dù Tần Kỳ là đoạn tụ, nhưng hắn chỉ thích loại hình dáng dấp tuấn tú, bất nam bất nữ như loại này sẽ chỉ làm hắn cảm thấy buồn nôn. Nhưng hắn chỉ là hạ nhân, hàng tháng không có bao nhiêu tiền tiêu vặt, tiểu quan yêu mị của nam quán này cũng không phải loại hình hắn thích, cho nên thân hai mươi tuổi vẫn còn là xử nam, chỉ có thể mỗi ngày ý *** trong lòng đối với thiếu gia, tưởng tượng tình cảnh hắn đè thiếu gia dưới thân thể mà chà đạp. Lúc đầu hắn cho rằng giấc mộng của hắn vĩnh viễn sẽ không có khả năng thực hiện, ai biết ở hai mươi tuổi năm ấy lại có kỳ ngộ.
Ngày đó Tần Kỳ lên trên giường ngủ như thường ngày, ngủ thẳng đến nửa đêm thì gặp một giấc mộng quái dị. Trong mộng có một con bạch xà xuất hiện ở trước mặt hắn, nói hắn kiếp trước đã cứu tính mạng của nó, hiện tại nó đến đây để báo ân, hỏi hắn có nguyện vọng gì không, nó sẽ giúp hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-xuan-tuy-tam-so-duc/1306317/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.