Tiệc sinh thần của Chu Lan, sứ giả các nước khác đến chúc mừng, trong kinh thành bỗng chốc náo nhiệt hẳn.
Quả nhiên, chuyện trong cung nhất định phải giải quyết trong cung, nếu làm ảnh hưởng tới dân chúng, thì hắn không phải là vua nữa.
Trong bữa tiệc, ta ngồi trong góc, kín đáo ẩn trong chỗ tối.
Mọi người đều thấy ta là một công chúa chẳng hề được sủng ái nên họ nghĩ rằng ai cũng bắt nạt được ta.
Sau khi Tôn tiểu thư tiến cung, hiện tại ả đã mang trong mình huyết mạch hoàng tộc.Nhưng trong cung ả ta vẫn chẳng dám khi dễ ai, chỉ có thể nhắm vào ta, một công chúa không được sủng ái.
Ả ta ngồi ở một bên, trông hết sức ph óng đãng, thoạt trông cũng không có vẻ bị cưỡng ép tiến cung.
Trông ả thật lộng lẫy, khiến cho Cố Ngọc ngồi kế cạnh trông càng xanh xao và yếu ớt hơn.
“Ta nghe nói Lục công chúa sắp thành thân, còn sinh mẫu của Lục công chúa là một ca kĩ. Hẳn Lục công chúa đánh đàn rất hay, sao giờ muội không đàn một khúc để chúng ta được thưởng thức?"
Tôn tiểu thư, à không, hiện tại lẽ ra phải là một phi tần tôn quý mới phải.
Tôn Phi thản nhiên nói, ánh mắt lóe lên sự khinh thường.
Nhưng ả ta chẳng để ý mặt Chu Lan đã tối sầm. Sứ thần nước khác đang ở đấy mà ả dám sỉ nhục công chúa. Tôn Thượng Thư thật sự đã quá chiều chuộng ả.
Nhưng đó là điều ta muốn thấy.
Ta vừa đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-xua-may-khoi/3589348/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.