Băng Y đang ngồi trầm tư trong phòng thì bên ngoài có tiếng động, nàng ngước mặt lên thì nhìn thấy Mã Lực Vô mở cửa bước vào. Thấy hấn nàng cũng chẳng nói gì mà nhìn vào khoảng không cho đến khi hắn mở lời.
" Lão Lão tìm muội .."
Không nói lời nào, Băng Y tức tốc đến phòng Lão Lão. Thấy bà ngồi trầm lạnh một lúc lâu rồi nói .
" Nếu Tuyết Cơ vẩn chậm chạp không ra tay, ngươi mau xử lý Ôn Huyết đi "
Băng Y cuối đầu tuân mệnh nhưng vẫn không quên hỏi đến xử lý Tuyết Cơ thế nào.
"Bắt nó về trước đã, còn mọi chuyện cứ tính sau "
Băng Y khẽ gật đầu tán thành rồi về phòng chuẩn bị cho phi vụ đêm nay.
Đêm nay là một ngày rất âm u, gió thổi làm những tán lá cọ vào nhau tạo ra âm thanh lào xào, ánh trăng phía trên rọi xuống làm cho phong cảnh trở nên sáng sủa . Có thể nhìn thấy một thân ảnh đi từng bước đạp lên những chiếc lá khô dưới đất, tay cầm kiếm, y phục màu đen lại mang thêm mạng che mặt.
Đứng cách xa Tây Ô Cốc một đoạn, Băng Y nhìn chăm chú vào từng cử chỉ của tên lính gác cổng . Nếu vô từ cửa trước là một chuyện không thể, nàng suy xét một lúc rồi cũng chọn cách leo tường. Leo qua khỏi một cách cực khổ, nàng lách đi tránh những tên lính gác dày đặc, trước mắt nàng là một căn phòng vẫn còn sáng đèn. Không ai khác chính là phòng của Tuyết Cơ , nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-vu-lau/3567754/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.