Vừa thấy hẵn bước ra, Băng Y lập tức đi vào trong, khi nhìn thấy dáng vẻ thất thần của bà, nàng vô cùng trào phúng.
Một lúc sau bà thở dài nhìn Băng Y
" Ngươi thông báo cho Tuyết Cơ mau hoàn thành nhiệm vụ , chúng ta không còn nhiều thời gian nữa đầu'"
Khi đưa ra dao dịch với Ôn Huyết bà cũng đã nghĩ qua chuyện này, người có trong tay địa đồ nếu có tâm tư xấu sẽ làm mưa làm gió, lúc bà giao việc này cho Tuyết Cơ cũng đã từng nghĩ qua nếu nàng lấy được địa đồ về đây thì liền giết chết không tha .
Hi sinh một người để làm chuyện lớn, không có gì là quá đáng .
" Thuộc hạ đã hiểu"
Vừa ra ngoài Băng Y đã gặp được Mã Lực Vô đang ở bên ngoài, nàng vừa trở về nên không biết được sự xuất hiện của hắn, cả hai nhìn nhau một lúc cuối cùng Mã Lực Vô mới lên tiếng .
" Muội là Băng Y sao ?"
Băng Y lúc này chẳng thèm đối hoài tới hắn, cứng nhắc gật đầu. Thấy nàng không được ưa thích hắn lắm nên cũng yên phận không quẩy rẩy thêm.
Ba ngày sau Tiều Vân trở về, sắt mặt đã tiều tụy nhiều hơn trước, Tuyết Cơ thấy cũng có chút nhíu mày. Không hỏi thăm cũng không nói gì chỉ sai người nấu một bát canh gà bồi bổ cơ thể.
Tiểu Vân cũng không nói gì, nhẹ nhàng cầm bát canh lên uống .
" Tiểu thư, đã ba ngày không gặp nô tỳ thật sự rất nhớ người"
Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-vu-lau/3567748/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.