Nàng giải quyết êm đẹp chuyện của Tiểu Vân xong thì leo tường ra ngoài . Cảnh sắc trời đang là buổi tối , trời lại sắp mưa, gió thổi mạnh lạnh tới thấu xương , những cành cây phía trên cũng rào rào đón gió .
Nàng cuối cùng cũng đeo lên mạng che mặt như đang chắc chắn rằng Tuyết Cơ đã trở lại , đi nhanh về phía thành , nàng lẻn vào trong thanh băng qua từng con hẻm nhỏ , cuối cùng cũng đến Phong gia.
Cửa dần hé mở nàng quan sát phía trong phòng vắng lạng , không biết đây là phòng của ai nên nàng phải dò sét , hết phòng này tới phòng khác cuối cùng cũng tìm ra chỗ Phong Nhã Kỳ đang ở , lúc này Phong Nhã Kỳ đang ngâm mình trong bồn nước ấm . Tuyết Cơ dò xét thật kỹ cuối cùng cũng ra tay, nàng bịt chặt miệng không để nàng ta la lên, cầm đao sắt nhọn cứa mạng vào cổ khiến cho Phong Nhã Kỳ không kịp phản ứng , máu chảy ra hòa tan cùng với nước , phong cảnh vô cùng quỷ dị.
Nàng quan sát kỹ lưỡng thân thể đang dần chìm xuống nước kia , khoé miệng có chút nhếch lên . Bên ngoài có tiếng bước chân mỗi lúc một gần, chắc chắn là nha hoàn của Phong Nhã Kỳ , nếu bị cô ta phát hiện thì nàng chưa chắc đã thoát được , nàng đề phòng đứng nép mình vào cánh cửa , khi có người mở ra nàng liền bịt miệng rồi cắt cổ không thương tiếc .
" Đừng trách ta , có trách chỉ trách ngươi đến không đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-vu-lau/3567739/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.