Chỉ là họ không biết phía sau có một thân ảnh vẫn đứng lặng lẽ nhìn từ nảy đến giờ .
" Công tử , có cần thuộc hạ đi theo bảo vệ phu nhân "
Hắn vẫn không quay lại mà lạnh giọng nói với A Tinh .
" Ngươi theo dõi xem nàng ấy xuống núi định làm gì ? "
A Tinh cảm thấy khó hiểu nhưng cũng không nói thêm gì . Cuối người rời đi .
Xuống núi , đi vào trong thành , cảnh vật ở đây rất đẹp đẽ , phố xá đông đúc , người qua lại tấp nập , hai bên đường cũng có người bán những món đồ lạ mắt . Nếu là ngày trước nàng chưa từng xuống núi , cũng không hiểu được những cảnh náo nhiệt đến thế này , đúng là khiến người ta mở mang tầm mắt.
Tiểu Vân ở bên cạnh vừa đi vừa nói không ngớt , nào là kể về ngày trước tiểu thư Phong Nhã Kỳ trốn lão gia đến nơi này chơi , lúc đó bị Phong Dật Thiên phát hiện ra liền bị giáo huấn cho một trận rồi bắt về , kể từ đó về sau Phong Nhã Kỳ không còn dám trốn ra ngoài chơi nữa , cô cũng không còn được nhìn thấy nơi náo nhiệt này nữa.
Thấy Tiểu Vân có vẻ thích thú , nàng cũng không để ý đến cô quá nhiều . Đưa một túi bạc cho Tiểu Vân.
" Cầm lấy , thích gì thì cứ mua đó "
Tiểu Vân nhìn nàng với đôi mắt kinh ngạc cùng cảm động , nếu nói nữ nhân này thường ngày mặt mày lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-vu-lau/3567732/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.