Chia tay là thứ cảm giác mà ai trong chúng ta cũng phải đối mặt một lần trong đời.
Tôi cũng không ngoại lệ.
Khi em nói lời chia tay, tôi cảm thấy như cả thế giới của mình bỗng đổ vỡ. Nỗi đau đó như những giọt mưa rơi trên đầu khiến tôi cảm thấy như mình đang bị nhấn chìm vào nơi vực sâu không đáy.
Những hạt mưa ấy hệt giọt nước mắt của tôi, rơi xuống từng giọt trên gương mặt.
Có lẽ, tình yêu của chúng ta đã trở thành một ký ức đẹp. Dù cho chúng ta giờ đây phải đi trên những con đường khác nhau nhưng tôi tin rằng ở đâu đó trong tương lai chúng ta sẽ gặp lại nhau và khi đó chúng ta sẽ nhìn lại quá khứ biết rằng chúng ta đã từng có nhau và đã trân trọng những khoảnh khắc đẹp nhất của thanh xuân này.
Em có một đôi mắt rất đẹp, vì thế tôi xin em đừng khóc.
Giọt nước mắt kia ắt hẳn sẽ làm lấm lem đi vẻ đẹp đôi mắt của em mất rồi, khi ấy em cũng không còn xinh đẹp, hay mang một dáng vẻ tươi tắn nhất nữa.
Ngoài nói em đừng khóc, tôi cũng không biết phải an ủi em thế nào.
Tôi không biết em đã đau khổ đến nhường nào mà có thể khóc một cách nức nở như vậy. Mà đường như nếu không khóc thì em cũng không biết phải làm gì, không thể gào thét cho ai biết, cũng chẳng thể tìm đến ai để bộc bạch tâm tư.
Nếu không khóc, thì đôi mắt của em dường như cũng biết nói, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-vo-bien/3343394/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.