Từ khi sinh ra cho đến lúc tôi nhận thức được mọi thứ, bắt đầu biết từng con chữ. Lúc đấy người nuôi tôi không phải bố, mà cũng chẳng phải là mẹ, đối với tôi khi ấy "gia đình" chính là sơ cùng những đứa nhóc trong trại trẻ mồ côi. Nhưng trong một lần tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa các xơ, dù chỉ là thoáng qua song từng câu từng chữ mà những người tôi từng coi là gia đình vẫn luôn khắc sâu vào trong tâm trí tôi đến tận bây giờ.
Chúng tôi chính là các "thực phẩm" được chính phủ giao dịch để đổi lấy nền hòa bình hữu nghị giữa các quốc gia. Các bạn không nghe nhầm đâu "thực phẩm" đúng như nghĩa đen của nó.
Chỉ cần đợi đến khi chúng tôi đủ tuổi họ liền vờ nói chúng tôi rằng có bố mẹ đến nhận nuôi rồi đem từng đứa từng đứa một sang biên giới nước khác. Mặc dù đã có một số đứa trẻ tìm vô vàn cách thoát khỏi đây nhưng tất cả đều trở thành công cốc.
Ngoài lý do trên, tôi chẳng còn lý do nào nữa để tôi phải lưu luyến nơi đây.
Hiện tại tất cả những thông tin để thoát khỏi cái lồng giam này tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát. Chúng tôi đã tìm ra cách thoát khỏi cái chốn địa ngục trần gian đã giam cầm thứ ước mơ tự do đầy màu hồng của không biết bao nhiêu đứa trẻ.
Có người nói nếu cuộc đời là một bộ phim thì mỗi người chúng ta sẽ đóng một vai trò được sắp đặt sẵn trong đó. Hay có những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-vo-bien/3328641/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.