“à, xin mạn phép ngắt lời ngài 1 chút, tôi khá tò mò, Hùng vương có 2 người con rể là Chử Đồng Tử và Sơn Tinh Vương, theo truyền thuyết thì họ Chử và Tiên Dung làm ăn buôn bán 1 thời gian, họ Chử có duyên gặp tăng sĩ Phật Quang theo học pháp thuật, được tăng sĩ ban cho 1 chiếc nón và 1 cây gậy, 2 vật này đều chứa thần thông nên khi vợ chồng Chử Đồng Tử và Tiên Dung đi ngao du sơn thủy, thấm mệt mà dừng chân lại ven đường cắm gậy chống nón lên nghỉ ngơi, nơi đó biến thành tòa cung điện sang trọng, người dân thấy vậy cho là thần thánh hiển linh nên đến cúng dường tấp nập. Hùng vương nghe tin, lại bị đám quần thần xàm tấu sợ họ Chử âm mưu quay lại chiếm ngôi nên cho quân tiến đánh. Quân của Hùng Vương mới đến bãi Tự Nhiên gần cung điện của Chử thì trời tối nên đóng quân chờ sáng sớm tấn công. Tuy nhiên sau đêm đó cả người lẫn cung điện đều biến mất, chỉ còn lại một bãi đầm lầy. Sau này dân gọi là Đầm Nhất Dạ. Chuyện này thực hư như thế nào?” – nó nhanh nhảu bắn 1 tràng thuật lại truyền thuyết về Tiên Dung công chúa và Chử Đồng Tử và hỏi Cao tướng về sự việc đó, tính nó nóng vội lại hay quên, nhớ ra là phải hỏi ngay, sợ lát nữa nó lại quên mất không nhớ để hỏi nữa thì chuyện này mãi mãi không có lời giải.
“Về chuyện này, khúc đầu ngươi kể đúng, 2 vợ chồng họ mở chợ buôn bán, lâu dần tích góp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-ve-tien-kiep/2843061/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.