Từ sớm khi thái sư bắt đầu vào cung cũng đã có người báo cho Trần Quốc Tuấn. Hiện tại, đã trôi qua quá nửa canh giờ, vẫn chưa thấy tin tức báo về. Cả chủ lẫn tớ đều nóng ruột. Trần Quốc Tuấn ngồi im lìm, nhắm mắt thoạt nhìn cảm giác rất an hòa, song quan sát kĩ sẽ thấy mồ hôi chảy ra trên 2 thái dương, trán ngài cũng lấm tấm mồ hôi, gân cổ y có chút nổi lên, 2 bàn tay nắm chặt đặt trên bàn cho thấy rõ căng thẳng cực độ.
Trần Thần không khá hơn, hắn đi đi lại lại ngoài cửa, chốc chốc lại nhớn nhác ngó ra phía ngoài, có khi chạy hẳn ra để ngóng tin. Ta thấy thế bèn lên tiếng an ủi hắn: “Đừng sốt ruột, bình tĩnh đi, chủ tử nhà ngươi sẽ không sao đâu. Nhà ngươi làm ơn đứng yên 1 chỗ cho ta nhờ, ngươi đi đi lại lại làm ta chóng hết cả mặt”.
"Nhưng Thái sư vào cung đã lâu mà giờ này vẫn chưa có tin tức, ngươi bảo ta làm sao mà bình tĩnh được”. Hắn đáp lời, vẫn cứ dậm chân rồi đi qua đi lại hệt như mót ị đang chờ nhà vệ sinh.
Ta tặc lưỡi: “Thôi kệ ngươi vậy, ta nói mà ngươi cũng không tin nữa, bó tay”.
Chừng hơn 1 khắc sau, người trong cung đến báo bình an, lúc này cả chủ lẫn tớ Hầu phủ mới thở phào nhẹ nhõm, 2 người 1 chủ 1 tớ, kẻ đứng người ngồi, nhìn nhau rồi bật cười ha hả: “hahaha...thành công rồi, thành công rồi!”.
“Trần Thần, ngươi mau cho người dọn cơm lên ăn, ta đói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-ve-tien-kiep/2842978/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.