Trần Thần vâng dạ đi về chỗ quân nhu. Trên đường đi ta nói với Trần Thần: “ 2 người đó, ai là Yết Kiêu? Ai là Dã Tượng?. Cả 2 đều đẹp trai thật đấy, cả Phạm Ngũ Lão cũng vậy, đây đúng là đội quân thần tiên mà”.
Trần Thần hừ mũi trả lời: "Gã cao hơn là Yết Kiêu, thấp hơn 1 chút là Dã Tượng. Mà sao bao năm ngươi vẫn không bỏ được cái tật mê zai đấy nhỉ”.
Ta đáp tỉnh queo: “bao năm đâu ra. Ta là xuyên không đến đây, mà cũng chỉ ghé qua chỗ ngươi 1 ít thời gian đâu có nhiều. Có khi lúc ta quay lại cũng chỉ là trải qua 1 đêm mà thôi”.
“Thật, thật hả, ta nhẹ dạ cả tin, ngươi đừng lừa ta”. Trần Thần hỏi lại vẻ ngạc nhiên.
“Thật, ta lừa ngươi làm gì, nên là ngươi đã qua 26, 27 năm, thành 1 lão già, ta vẫn độ tuổi 18, đôi mươi nhé”. Ta mặt không đỏ, tim không đập nhanh mà phét lác về tuổi thực của mình.
Sáng hôm sau, sau khi luyện quân buổi sáng sớm, Hưng Đạo Vương chốc chốc lại nhìn lên quan sát mặt trời, 1 lúc lâu sau, ngài bảo với Trần Thần: “Ngươi xem, ta đã quan sát kĩ mặt trời hôm nay không theo bắc-đạo tất trong vòng trăm ngày 100 ngày chiến tranh sẽ nổ ra. Ngươi cho gọi các tướng đến đây họp khẩn đi, đồng thời cho quân đưa tin đến khắp các phòng tuyến để các tướng lĩnh sớm triển khai kế hoạch đối ứng”.
Tần Thần vâng dạ, y nhanh chóng cử quân sĩ phi ngựa đi cấp báo cho các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-ve-tien-kiep/2842945/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.