“Chủ tử, ngài cho gọi nô gia”. Trần Thần lễ phép chắp tay, cúi đầu chào rồi hỏi Hưng Đạo Vương.
Ngài đang phê tấu chương việc quân ở Vạn Kiếp. Thấy Trần Thần đến, Hưng Đạo Vương đặt bút xuống rồi nói: “Trần Thần, ngươi tới ngồi đi”. Nói đoạn, tay ngài chỉ về phía chiếc ghế đối diện bàn làm việc. Trần Thần vâng dạ ngồi xuống, “chủ tử có gì sai bảo, xin cứ nói”.
Hưng Đạo Vương mỉm cười nói: “ lần trước ngươi giúp ta 1 việc lớn, ta vẫn chưa ban thưởng cho ngươi. Chuyện tìm người đào tạo truyền tải thông điệp ‘Dụ chư tì tướng hịch văn’ ngươi làm rất tốt. Nhờ có sự dẫn dắt của ngươi mà bài hịch của ta mới có thể đạt được hiệu quả cao tới như vậy. Ta và ngươi là bạn từ nhỏ, không cần câu nệ tiểu tiết, hiện tại ngươi có mong muốn được ban thưởng điều gì, cứ nói với ta”.
Trần Thần vội đáp: "được hầu hạ bên cạnh chủ tử là phúc của nô gia, việc kia cũng là việc nghĩa nên làm, đứng trước an nguy của xã tắc, ai cũng sẽ cố gắng góp 1 phần công sức nhỏ bé để giúp vua chống giặc. Vương, chuyện này không đáng nhắc đến, huống chi là ban thưởng”.
Hưng Đạo Vương lại nói: “ngươi nói vậy là quá khiêm tốn rồi, hịch ta viết dù tốt cỡ nào nhưng không có người hiểu được phải truyền đạt như thế nào đến binh sĩ, thì viết tốt cỡ mấy cũng khó lòng đạt hiệu quả cao. Hơn nữa, cũng nhờ việc này, ta mới nghĩ ra thêm cách giúp kéo dài thời gian khiến quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-ve-tien-kiep/2842911/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.