Trần Ích Tắc khoan thai bước ra, thân mặc trang phục cho vương gia do Nguyên Đế Hốt Tất Liệt ban cho, hắn là cố ý cho cả đại quân thấy được tác phong vương giả của mình. Trần Ích Tắc nhìn xuống hết thảy quân sĩ 1 lượt rồi chậm rãi nói: “chư vị, hôm nay đây, Trần mỗ rất cảm động và biết ơn triều đình Đại Nguyên đã triệu tập chư vị đến để giúp Trần mỗ để giành lại đất An Nam - vốn là đất phong mà Thánh minh Nguyên đế ban cho Trần mỗ. Thân làm bề tôi, còn chưa giúp sức được cho triều đình, xã tắc mà vẫn nhận được hậu đãi của nhà vua, Trần mỗ lấy làm hổ thẹn. Nay, nhờ ơn vua, chư vị theo ta cùng về An Nam, sau này khi giành lại đất phong ta sẽ không quên ơn chư vị, cũng sẽ tận lực... vì 1 Đại Nguyên hùng mạnh trường tồn”. Nói đến câu cuối, Trần Ích Tắc vung nắm tay lên không trung, nâng tông giọng lên hô 1 cách hùng hồn, mắt nhìn thẳng, vẻ kiên định.
“Vì 1 Đại Nguyên hùng mạnh trường tồn! Vì 1 Đại Nguyên hùng mạnh trường tồn! Vì 1 Đại Nguyên hùng mạnh trường tồn!!!”. Các tướng sĩ hưởng ứng theo, lặp lại câu khẩu hiệu của hắn.
Thoát Hoan khẽ gật đầu hài lòng, trong lòng hắn thần nghĩ [con rùa đen bán nước cầu vinh này, nói năng cũng hùng hồn lắm, cái thể loại chỉ biết nói không không như này, sau thuận lợi chiếm được An Nam, giao lại cho hắn cũng dễ quản lý].
Tháng 9 âm lịch năm 1287, quân Mông Nguyên chia 3 đường tiến vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-ve-tien-kiep/2842904/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.