Khác với người Hán hay người Việt chúng ta theo Phật giáo ‘Đại thừa’ trang phục áo màu vàng, người Mông Cổ theo hệ ‘Mật tông’, các nhà sư thường mặc áo đỏ đội mũ như mào gà, họ nổi tiếng về cách tu luyện cực kì khổ hạnh, thậm chí là dùng các phương pháp tu rất kì lạ, vượt khỏi nhận thức của người thường. Đổi lại, sau khi thành đạo, nhiều vị có những năng lực, quyền năng đặc biệt khiến người dân kính nể ví như truyền thuyết về Đức Liên Hoa Sanh, ngài ấy 1 mình địch lại cả quỷ thần của đạo Bon, bị thiêu sống nhưng không chết mà ngài lại dịch chuyển tới nơi khác, hay có thể ban mưa cho nơi hạn hán, chữa bệnh cho người dân, thậm chí là giúp dân dập tắt dịch bệnh.
Trên thực tế, các nhà sư Mật tông đích thực có thể cầu mưa, giúp dẫn chữa bệnh, dẫn dắt linh hồn người chết khỏi lạc lối sau khi vừa mới qua đời...vì thế, ta dám chắc Sài Thung dù ngang ngược hống hách cỡ nào cũng không dám bất kính với nhà sư Mật Tông. Hắn cho dù không tin nhân quả nhưng cũng phải e sợ quyền năng của các nhà tu hành Mât Tông.
Ngày hôm sau, ta cạo đầu, lại ăn mặc theo kiểu của các nhà sư Mật Tông rồi tìm đến sứ quán. Nghe tin có cao tăng đến, Sài Thung vội vàng đi ra tiếp đón...
"Nam mô A Di Đà Phật, cao tăng mời ngài ngồi”. Sài Thung trịnh trọng chắp 2 tay lại, cúi đầu chào rồi mời ta ngồi, không dám có nửa phần bất kính.
Ta thong thả đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-ve-tien-kiep/2842883/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.