Buổi chiều tà, ánh hoàng hôn màu đỏ cam nhuộm đỏ những áng mây như những vảy cá trên bầu trời.
Tang Lê đang đứng ở lối ra vào của bến tàu đông đúc, nghe được lời nói của người tài xế, cô tình cờ bắt gặp ánh mắt của chàng trai.
Ánh mắt của cô lộ ra vẻ khiếp sợ.
Làm sao có thể trùng hợp như vậy…
May mắn thay, cô vẫn đang thắc mắc cậu chủ nhà họ Quảng là người như thế nào, không ngờ lại là người cô gặp trên du thuyền.
Cô sửng sốt đến mức không thể dời mắt đi, nhưng đối phương chỉ thản nhiên liếc nhìn một cái, sau đó lập tức quay ngoắt đi chỗ khác, trong miệng còn ngậm một điếu thuốc.
Trong nháy mắt, nhóm người đã đi đến chỗ họ.
Người tài xế nhìn người kia, nở nụ cười rất quen thuộc: “Lại lấy bảo bối ra khoe với bạn bè à?”
Chàng thiếu niên uể oải cười, ném chìa khóa ca nô qua:
“Ông gọi người đổ đầy xăng giùm tôi.”
Tang Lê, người đang lặng lẽ hạ vành mũ xuống để tránh thu hút sự chú ý, bỗng nghe thấy giọng nói của cậu.
Trầm thấp pha thêm chút lười biếng.
Trong không khí nồng nặc mùi thuốc lá.
Tài xế nhận lấy chìa khóa: “Đúng rồi Tiểu Dã, Tống tổng nói nếu tôi gặp cậu ở bến tàu, thì gọi cậu về nhà ăn cơm, tối nay nhà có khách…”
Lời còn chưa dứt, chàng thiếu niên không hề nghĩ ngợi: “Không rảnh.”
“…”
Bị từ chối trước mặt khách, tài xế xấu hổ, muốn giới thiệu Tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-uoc-ngong-cuong-duy-nhat/2768898/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.