Khả Nhi đi ra khỏi kí túc xá, TừQuang Tông quả nhiên đã đứng đợi ở ngoài cổng. Nhìn thấy Khả Nhi, ánh mắt củaTừ Quang Tông như sáng lên, cậu chạy nhanh về phía Khả Nhi: -Tớ biết là cậu sẽxuống gặp tớ mà!
Khả Nhi lùi lại sau vài bước, duy trìkhoảng cách với Từ Quang Tông rồi lạnh lùng đáp: -Sai rồi, hôm nay tôi xuốngkhông phải là để gặp cậu. Tôi xuống để cầu xin cậu đừng có đến quấy nhiễu tôinữa!
Có mấy cô gái đúng lúc đó đi ngangqua, nghe thấy Khả Nhi nói thế liền quay sang nhìn Từ Quang Tông bằng ánh mắtkhinh mạn rồi ghé vào tai nhau thì thầm.
Từ Quang Tông cảm thấy rất xấu hổ:-Có thể đi chỗ khác nói chuyện được không?
Khả Nhi liếc vào trong cổng kí túcxá, thấy bọn Diệp Phi đang đứng ở đằng sau cánh cửa sắt tối om. Khả Nhi cảmthấy yên tâm. Cô liền đi vài bước ra bãi cỏ phía sau kí túc.
Từ Quang Tông nhìn quanh rồi bảo:-Chúng ta có thể ra con đường phía sau trường đi dạo một chút không?
-Không được!- Khả Nhi kiên quyết:-Đến đây là đã giới hạn của tôi rồi. Cậu có chuyện gì thì mau nói đi!
Từ Quang Tông không nói gì, chỉ chămchú nhìn Khả Nhi.
-Không có gì để nói sao?- Khả Nhinhíu mày: -Vậy thì tốt, tôi có thể về phòng cho sớm! Làm phiền cậu sau này đừngđến quấy nhiễu tôi nữa!- nói rồi Khả Nhi nhấc gót định bỏ đi.
-Khả Nhi…- Từ Quang Tông gọi Khả Nhibằng giọng tha thiết, lại là giọng điệu van nài như lúc trước: -Từ trước đếnnay người mà tớ thích chỉ có một mình cậu. Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-uoc-lau-ben/2729/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.