Quy hoạch tuyến tính là môn học KhảNhi sợ nhất. Để đối phó với kì thi vào thứ sáu tới, ngay từ thứ hai đầu tuầnKhả Nhi đã ngoan ngoãn vào giảng đường nghe giảng và ôn tập. Cầm cái thước kẻđo đạc với những con số cả ngày trời mà chẳng đâu vào đâu, Khả Nhi ném bútxuống bàn, quyết định lên ban công tầng thượng hít thở không khí trong lành.
Lên đến tầng thường, Khả Nhi thò đầu ra ngoài quan sát xung quanh. Nơi này vịtrí rất đẹp, lại hơi tối nên có thể coi là nơi hẹn hò lí tưởng của những đôitình nhân. Khả Nhi cẩn thận trinh sát tình hình xung quanh một lát, tránh vôtình phá vỡ bầu không khí thân mật của một đôi uyên ương nào đó.
Quả nhiên có tiếng cười của con gái vọng lại từ một góc nhỏ trên ban công. KhảNhi không có sở thích nghe lén chuyện của người khác, đang định bỏ đi thì nghethấy có ai đó nhắc đến tên mình:
-Chẳng phải cậu có quan hệ thân thiết với Tần Khả Nhi lắm sao? Sao giờ lại đếntìm tôi? Không sợ nó nổi cáu à?- là tiếng của Lệ Na.
Giọng nói quen thuộc của Từ Quang Tông vang lên sau đó: -Tớ và Tần Khả Nhi chỉlà bạn bè bình thường! Trong lòng tớ từ trước đến nay chỉ có một mình cậu. Ngaytừ khi giới thiệu sinh viên năm thứ nhất, tớ đã để ý đến cậu rồi! Tớ thấy cậuxinh đẹp hơn bất kì người con gái nào. Năm ngoái nhìn cậu biểu diễn múa trênsân khấu, tớ thấy mình như đang nằm mơ vậy, thật không dám tưởng tượng trên đờinày lại có một người con gái xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-uoc-lau-ben/2727/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.