Khương Nhiễm cùng hai anh em nhà họ Cố dùng bữa xong.
"Em vào nhà vệ sinh chút."
Cô đứng lên nói rồi đi đến mở cửa.
Cánh cửa phòng vừa bật ra, cô liền ngẩn người.
Lệ Thành quay đầu đã thấy người phụ nữ phòng đối diện. Bốn mắt nhìn nhau.
"Anh và Tiểu Nhị xuống xe đợi em nhé."
Cố Sơ Thần vừa lúc đó cũng dắt theo em trai đi ra ngoài.
Anh ta đứng phía sau cô nhìn thấy Lệ Thành thì kinh ngạc. Còn có thể trùng hợp như vậy.
"Này, cậu đi vệ sinh thì mau đi. Còn đứng ngoài đây ồn ào gì đó."
Lục Quân trong phòng thấy anh mở cửa nhưng không có đi, còn lời ra tiếng vào gì đó với người bên ngoài liền chạy ra mắng.
"Em dâu."
Khi thấy cô gái xinh đẹp đứng đối diện ngoài kia, anh ta bật thốt. Không dự lễ cưới của bọn họ, không có nghĩa là anh ta không biết mặt "vợ" của anh.
"Tình cờ thật..."
Nhưng khi Khương Nhiễm vừa mở miệng thì Lệ Thành đã quay đầu đi mất.
"Đi đâu đó, không có được trốn."
Lục Quân nhìn theo hướng anh đi không phải là nhà vệ sinh liền gắt gỏng.
"Cái thằng này, ông đây rủ đến. Đã không uống thì chớ, đến ăn cũng không ăn. Bị gì thế?"
Rồi tự mình lẩm bẩm.
Vừa hay để cô nghe được. Khương Nhiễm chợt chột dạ. Không phải là thật sự đợi mình về nấu cơm cho ăn đấy chứ.
"Em dâu, em..."
Lục Quân lại quay sang muốn hỏi cô, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tuong/2633350/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.