“Tối nay con muốn ngủ với mẹ.”
Câu nói vừa thốt ra khiến cho kẻ nào đó đang ăn cơm khựng lại.
“Ừm.”
Khương Nhiễm mỉm cười vuốt cái đầu nhỏ.
“Ừm? Ừm cái gì mà ừm? Lệ Nam, năm nay con đã tám tuổi rồi, còn dám mở miệng ra đòi ngủ với mẹ, không sợ người ngoài nghe được cười vào mặt à?”
Lệ Thành đặt mạnh bát cơm xuống, bắt đầu cằn nhằn.
“Tám tuổi thì con không phải là con của mẹ nữa sao? Con ngủ với mẹ của con, ai dám cười?”
Mới về chung nhà, thằng bé còn dè dặt. Bây giờ đã dám cãi tay đôi với bố của nó rồi đấy.
“Chúng ta cần có một cuộc trò chuyện giữa những người đàn ông.”
Lời đã ra đến miệng, nhìn thấy cô vẫn còn ngồi ở đây liền nuốt ngược lại. Đứng đắn nói.
“Sao? Anh lại định dạy hư gì nó nữa hả?”
Khương Nhiễm đưa mắt lườm kẻ nào đó.
Từ vụ việc mấy ngày trước đó của con trai, đã khiến cô mở mang tầm mắt về cách dạy con vớ vẩn này của lão.
[“Lệ Nam, cậu hống hách cái gì chứ? Chúng tớ chỉ muốn làm bạn với cậu thôi mà. Có cần phải kiêu ngạo như vậy không?”
“Đúng vậy, nhà chúng tớ cũng không nghèo hèn, có chỗ nào khiến cậu khó chịu như thế?”
Ngoài hoa viên, một đám nhóc đứng trước mặt Tiểu Nam, mỗi đứa một câu dồn ép.
“Nói xong chưa?”
C.u cậu thì lạnh lùng nhìn đám trẻ, chẳng có lấy tí phản ứng.
“Chảnh gì chứ? Cũng không ai thèm chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tuong/2633295/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.