-- Tôi không nghĩ ... một người đẹp trai, học thức cũng không quá tệ như anh lại có sở thích quay phim và chụp lén người khác như vậy!
Hồng Anh vì quá tức giận nên buột miệng nói với Nam Phong. Người đàn ông này, chuyện gì anh ta cũng có thể làm ra được là sao?
-- Tôi không chụp lén... Chẳng qua lúc ấy em ngủ say nên không biết tôi chụp thôi!
Nam Phong bình thản đáp lời, gương mặt giương giương đắc ý. Gió đêm đưa lại hương nước hoa thoang thoảng, Hồng Anh chợt nghĩ lại đêm đó cô vì quá mệt nên đã ngủ say bên cạnh người đàn ông này...
Ở phía đối diện, ánh mắt của Huy đã tối sầm từ khi nào, nỗi ghen tuông và tức giận đang sục sôi và chạy dọc khắp huyết quản, cảm giác này thực sự không dễ chịu chút nào.
-- Mình đi về thôi!
Nắm tay Hồng Anh, Huy nhẹ nhàng nói.
-- Chúng ta đi! - Hồng Anh tán thành.
-- Bỏ tay cô ấy ra!! - Nam Phong bực tức hét lớn.
Hồng Anh kinh sợ trước thái độ đó của Nam Phong, cô thực sự không dám quay người bước đi tiếp, vì người đàn ông trước mặt... anh ta có quá nhiều thứ để uy hiếp cô.
-- Anh còn muốn gì ở tôi nữa?
Hồng Anh bất lực thốt lên, khóe mi rưng rưng những giọt lệ trong veo.
Nhìn dáng vẻ ấy của cô, Nam Phong bỗng thấy tim mình đau nhói. Trước nay anh vốn không để tâm tới cảm xúc của người khác, nhưng cảm giác lúc này thật lạ, nhìn Hồng Anh xúc động, Nam Phong cảm thấy bối rối tới khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tuong-vy/1087016/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.