Tối muộn về, Khương Vũ nhàn nhã nằm trên giường, xem video múa ballet trên điện thoại di động.
Lúc này, điện thoại đột nhiên rung lên, là tin nhắn của Tạ Uyên.
“Cháu đang ở Hải Thành à?”
“Vâng ạ, sao chú Tạ biết vậy ạ?”
“Mẹ cháu nói với chú.”
Vừa ra khỏi nhà hàng Áo Nặc, Tạ Uyên đã gọi điện ngay cho Khương Mạn Y, hai người nói chuyện rất lâu, còn suýt chút nữa là cãi nhau to.
Tạ Uyên không đồng ý chuyện bà đồng ý để Khương Vũ và bạn trai đi chơi xa một mình, bất mãn vô cùng, cảm thấy làm thế chẳng khác nào đưa dê vào miệng cọp, đám con trai choai choai mới lớn có gì tốt cơ chứ.
Khương Mạn Y mắng ngược lại ông, nói con gái lớn rồi có người yêu là chuyện bình thường, ông cứ tự cho là đúng mà nhúng tay quá nhiều, đúng là cổ hủ.
Nói tóm lại, Tạ Uyên vô cùng không yên tâm, suy nghĩ một lúc lâu mới liên lạc với Khương Vũ.
Định lựa mấy câu khuyên bảo, nhưng qua điện thoại lại thành khó nói, ông chỉ đành gửi tin nhắn.
Khương Vũ thấy ông gửi tin nhắn, cũng không khỏi cảm thấy kỳ lạ: “A, chú Tạ, chú hay liên lạc với mẹ cháu lắm ạ?”
Tạ Uyên: “Ừ, cũng thường xuyên. Chuyện là... Tiểu Vũ, giờ cháu vẫn còn nhỏ, chú thấy chuyện yêu đương không cần vội vàng làm gì, việc quan trọng nhất bây giờ là học tập.”
Khương Vũ: “Chú Tạ, chú hay liên lạc với mẹ cháu, hai người... nói chuyện gì thế?”
Khương Vũ hoàn toàn không để ý tới lời khuyên nhủ của Tạ Uyên mà dồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-trong-mong/999636/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.