Khi Lâm Huyên Nhi giận đùng đùng đi gọi điện cho mẹ mình để tố cáo hành vi “thô bạo” của Lâm Miểu, được sự khích lệ của Khương Vũ và Mộc Tử Nhàn, Lâm Miểu cũng gọi một cú điện thoại cho bố mình.
Điện thoại vừa được kết nối, sau khi xem “màn thị phạm” dào dạt tình cảm của Mộc Tử Nhàn, Lâm Miểu vừa lên tiếng đã mang theo tiếng nghẹn ngào...
“Bố!”
“Sao thế con?”
Bố Lâm Miểu vốn đang họp, vừa nghe thấy giọng con gái bất thường, cũng chẳng buồn họp hành nữa mà vội vội vàng vàng ra ngoài, cuống quýt hỏi: “Xảy ra chuyện gì thế?”
“Bố, con thật sự không cố ý, con sai rồi, về sau con không dám nữa.”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?! Con nói rõ ràng xem nào, nhận lỗi cái gì?”
“Vừa rồi ở trong vũ hội, em gái yêu cầu con rót nước cho em ấy, con không cẩn thận làm bắn nước lên váy của em ấy. Em ấy rất giận, gọi điện cho dì rồi. Bố, làm sao đây ạ, con không muốn rời khỏi Esmela, con muốn tiếp tục học múa!”
Khương Vũ và Mộc Tử Nhàn giơ ngón cái cho cô ấy.
Bố Lâm Miểu lập tức nắm được trọng điểm trong lời của cô ấy, “Tự nó không có tay sao, vì sao lại muốn sai con rót nước cho nó?”
“Từ trước đến nay đều là như vậy, có thể em gái được chiều quen rồi, vì con là chị nên dì bảo con nhường em ấy, hầu hạ em ấy là chuyện đương nhiên.” Lâm Miểu nói với vẻ ấm ức, “Con biết, đây đều là những việc con nên làm, nhưng bố ơi, bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-trong-mong/999613/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.